[Thập Nhị Yêu Tinh Hệ Liệt] Ngưu Khí Trùng Thiên

Chương 7 :

Ngày đăng: 04:18 19/04/20


Hồ công công từ xa đã nhìn thấy hai người bọn họ liền vội vã chạy đến nói:



– Hoàng thượng, rốt cuộc là như thế nào mà mới chớp mắt một cái đã không thấy bóng dáng đâu. Dạ thiện (cơm tối) đã được dọn lên cả rồi. Thái dương đều cũng đã xuống núi rồi, nếu lát nữa mà không thấy hoàng thượng đâu, lão nô phải điều thị vệ đi tìm.



Vừa đợi Hồ công công nói xong, Hạ Hầu Hiên đã phân phó:



– Từ hôm nay trở đi, Tiểu Hoàng sẽ trở thành thần quan (quan kề cận bên người)của ta. Các ngươi tất cả đều không cần.



Một câu nói đã ném Hồ công công đi tận xa xôi, run run hỏi:



– Chẳng lẽ… chẳng lẽ lão nô cũng không dùng nữa sao?



Hạ Hầu Hiên thấy bộ dạng thương tâm của lão thái giám, bỗng nhiên nhớ tới khi nãy Ngưu Ngưu chính là bởi vì sự lo lắng của Hồ công công mà bức mình đi dùng thiện. Trong lòng thầm cân nhắc, ngoại trừ việc Hồ Lạc (tên đầy đủ của Hồ công công) đã hơi già, lỗ tai điếc, mắt lại hoa, nhưng lại hiểu biết sâu rộng, chính mình nếu cùng Tiểu Hoàng phát sinh có chuyện gì… Chậc, cái này không đáng sợ, đáng sợ là chính mình muốn phát sinh chuyện gì gì đó nhưng không thành công, Hồ công công cũng sẽ nhìn không thấy, cũng sẽ không đem chuyện mất mặt này tuyên dương nơi nơi. Cứ như vậy đi, thậm chí còn có thể khiến Tiểu Hoàng vui vẻ, thế là liền gật đầu cười nói:



– Sao nói vậy được, không lưu những kẻ đó nhưng có thể không lưu ngươi sao? Trẫm từ nhỏ là do một tay ngươi chăm sóc lớn lên mà.




Hạ Hầu Hiên quay đầu lại thấy Ngưu Ngưu thần tình đằng đằng sát khí, mày liễu dựng thẳng, con mắt sáng trợn lên, một chưởng chụp lên cái bàn, suýt tí nữa đem Hạ Hầu Hiên dọa đến mức ngã xuống đất. Ngưu Ngưu căm giận liếc mắt Hạ Hầu Hiên, không thèm quan tâm đến lý lẽ của hắn, thẳng đi đến cạnh thái giám kia, nhẹ nhàng nâng thái giám dậy. Trong mắt Ngưu Ngưu phiếm ra lệ quang, sau một lúc mới nghẹn ngào nói:



– Không có việc gì nữa rồi, không có việc gì, ngươi không cần sợ hãi. Ta biết ngươi luôn nhát gan…



Một câu chưa nói xong, Ngưu Ngưu nghe thấy Hạ Hầu Hiên ở nơi nào cố gắng chống đỡ mặt mũi kêu lên:



– Ai… ai nói không có việc gì nào?



Ngưu Ngưu trong lòng giận dữ nói, quay đầu nhướn mi hỏi:



– Vậy ngươi còn có chuyện gì? Nói!



Hạ Hầu Hiên làm hoàng đế đã hơn hai mươi năm vẫn là uy phong bát diện (uy phong khắp chốn) chỉ điểm giang sơn. Nhưng lại không biết vì sao khi Ngưu Ngưu trừng hai mắt nhìn hắn, Hạ Hầu Hiên nửa điểm dũng mãnh cũng không thể hiện được. Một nửa thương bộ dạng hờn dỗi của Ngưu Ngưu, một nửa là từ đáy lòng chột dạ, vội né tránh không cách nào chịu được cường đại khí tràng (khí chất cường đại) của Ngưu Ngưu. Bằng không ở Vu Ẩn Sớn, Xà tinh cùng Thỏ tinh làm sao lại dễ dạy như thế.