Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca

Chương 100 :

Ngày đăng: 17:07 19/04/20


Dương Tĩnh yên lặng nhìn y, đáy lòng vô cùng rung động.



Được một người vô cùng ưu tú như vậy yêu, là một chuyện may mắn biết bao, hạnh phúc biết bao.



Thế nhưng song song với thỏa mãn, Dương Tĩnh còn cảm giác được một loại đau nhức sâu đậm.



Qua không bao lâu nữa, hắn sẽ bỏ lại bầu bạn yêu dấu như thế, một mình rời đi. Khi đó, Tiêu Thương Hải sẽ khổ sở như thế nào, thương tâm như thế nào đây? Hắn sao có thể nhẫn tâm, để lại ái nhân quanh quẩn trên cõi đời này một mình chứ?



Hắn nói không nên lời, nắm chặt tay Tiêu Thương Hải đặt lên ngực.



Tiêu Thương Hải khiếp sợ nhìn hắn, chân tay có chút luống cuống:



“Ký Nô, ngươi…”



Có một giọt nước rơi xuống trên mu bàn tay của Tiêu Thương Hải, Dương Tĩnh lúc này mới phát hiện ra, bản thân mình lại đã rơi lệ đầy mặt.



Thật mất mặt. Hắn thế nhưng cũng không muốn nói gì cả, chỉ lắc đầu, ôm lấy Tiêu Thương Hải.



Tiêu Thương Hải xoa xoa lưng hắn, hoảng loạn nói:



“Ngươi xem ngươi…. Sao lại khóc chứ? Ta nói ra điều gì khiến cho ngươi đau lòng sao?”



Dương Tĩnh rầu rĩ nói:



“Không có. Ngược lại còn rất vui.”



Tiêu Thương Hải bật cười:



“Vui vẻ đến mức bật khóc? Này thật đúng là dọa người. Ta nói bệ hạ, ngươi là muốn để ta dỗ dành ngươi sao?”



Dương Tĩnh chôm mặt bên cổ y, khàn khàn nói:



“Thương Hải, nếu có một ngày nào đó, ta đi trước ngươi một bước thì làm sao bây giờ?”



Tiêu Thương Hải hơi cứng người, thấp giọng trách mắng:



“Nói bậy cái gì chứ!”



“Người có sinh lão bệnh tử. Ta mặc dù là đế vương, nhưng cũng không thể tránh được. Thương Hải, đồng ý với ta, nếu như ta đi trước ngươi, ngươi nhất định phải cố gắng sống tốt!”



Tiêu Thương Hải đẩy hắn ra, nhíu mày nói:



“Đang tốt đẹp ngươi nói cái này làm cái gì! Ta không thích nghe!”
Tiêu Thương Hải súc miệng, uống chút mật ong nhuận cổ họng, hữu khí vô lực nói:



“Có thể là do tuổi tác đã lớn, phản ứng mới mạnh mẽ như thế, bệ hạ không nên quá lo lắng, ta không sao.”



“Cũng gầy đi rồi, còn nói không sao.”



Dương Tĩnh đã sớm gọi toàn bộ ngự y đến tìm hiểu một lần, nhưng không tìm được cách nào tốt, chỉ phán là phải đợi mấy tháng đầu này qua đi.



Tiêu Thương Hải nói:



“Trước đó ngươi không phải là còn có việc sao? Nhanh đi làm đi, đừng vì ta mà làm lỡ chính sự, nếu không lại khiến ta mang tội.”



“Ở bên đó còn có Thái tử mà, mấy ngày này trẫm ở lại đây cùng ngươi.”



“Dương Quang Vinh mới bao nhiêu tuổi chứ, bệ ta an tâm để mặc nó? Tự mình đi xem một chút đi, cả ngày ngươi cứ ở chỗ này, ta cũng không an tâm.”



Dương Tĩnh không cam lòng bĩu môi:



“Rời khỏi ngươi ta mới không an tâm đâu. Sao lại muốn đá ta đi như vậy chứ?”



Tiêu Thương Hải có chút đau đầu. Sao y cảm thấy mấy ngày nay Dương Tĩnh càng ngày càng giống một tiểu hài tử như vậy? Chỉ thích quấn lấy y. Tuy rằng y cũng thích ái nhân gần gũi, nhưng hai người đã lớn tuổi còn quấn quít như thế, y cũng cảm thấy phiền mà.



Bất đắc dĩ, Tiêu Thương Hải không thể làm gì khác hơn là dùng thủ đoạn dỗ dành nữ nhi, khuyên can mãi, cuối cùng mới có thể tống vị ‘nhi đồng lớn tuổi’ này khỏi Phượng Nghi cung.



Mặc Hương đợi Hoàng thượng rời đi, mới hé miệng cười nói:



“Điện hạ, Hoàng thượng bảo vệ ngài như vậy, ngài cũng thực sự là nhẫn tâm mà.”



Tiêu Thương Hải trừng mắt, nói:



“Được rồi. Ta ở đây chịu tội, hắn nhìn cũng khó chịu. Còn không bằng để mình ta chịu, hai người cũng thoải mái hơn một chút.”



Mặc Hương cảm thán nói:



“Tấm lòng của điện hạ với Hoàng thượng như thế, thực sự là không thể chê. Nô tỳ tình nguyện ăn chay một năm, chỉ mong tiểu Hoàng tử ngoan ngoãn hơn chút, đừng giày vò ngài như thế nữa.”



“Càng giày vò lợi hại, càng nói rõ tiểu tử này mạnh khỏe.”



Tiêu Thương Hải vuốt ve phần bụng đã hơi cứng lại, khóe miệng cong lên. Y có dự cảm, lần này nhất định là nhi tử.



Giờ này khắc này, y cùng Dương Tĩnh không hề biết, hài tử chưa sinh ra này tương lai lại khơi lên một hồi tinh phong huyết vũ thế nào, lật đổ chính tông của Đại Thịnh, giết cháu đoạt vị, trở thành vị quân vương bị tranh luận nhiều nhất trong lịch sử Đại Thịnh.