Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca

Chương 94 :

Ngày đăng: 17:07 19/04/20


Dương Kiện mặc dù lớn lên trong thâm cung, nhưng bởi vì Dương Tĩnh bảo hộ hắn quá tốt, sau đó trong hậu cung lại vô cùng thanh tĩnh, gần như không có mấy tần phi, vì vậy hắn cũng không học được mấy chuyện loan loan nhiễu nhiễu này. Hơn nữa hắn thiên tính hàm hậu, không giỏi ăn nói, bởi vì ấp úng nửa ngày, mới tìm được một cách nói tự cho là bí ẩn mà thăm dò.



Dương Tĩnh nghe vậy, cười ha ha, nói:



“Mẫu hậu con triệu kiến mệnh phụ, con có thể giúp đỡ được cái gì chứ? Hơn nữa nếu con tò mò chuyện này, vì sao không trực tiếp đi hỏi mẫu hậu con?”



Dương Kiện có chút ngượng ngùng, lắp bắp nói:



“Nhi thần sợ mẫu hậu không nói cho con biết.”



Tiêu Thương Hải luôn luôn nghiêm khắc với Dương Kiện, hơn nữa ngoài nóng trong lạnh, chuyện không muốn nói cho ngươi mặc kệ ngươi làm nũng nhì nhèo thế nào cũng sẽ không nói, còn có thể nghiêm mặt dạy dỗ ngươi một hồi. Vì vậy Dương Kiện nhận được ‘nhiệm vụ’ của Thái tử ca ca, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện đó chính là phải đi tìm phụ hoàng.



Dương Tĩnh vẫy tay với Dương Kiện.



Dương Kiện vòng qua ngự án cao lớn, đi đến bên cạnh long ỷ của phụ hoàng.



Dương Tĩnh ngồi dịch qua một bên, thần thần bí bí kéo hắn ngồi xuống bên cạnh mình, thấp giọng nói:



“Phụ hoàng nói cho con, nhưng con không được nói với mẫu hậu con là trẫm nói đấy.”



Dương Kiện nổi lên lòng hiếu kỳ, nín thở, chăm chú nhỏ giọng nói:



“Phụ hoàng yên tâm, nhi tử tuyệt đối không đi báo cho mẫu hậu.”



Dương Tĩnh thỏa mãn gật đầu, ‘len lén’ nói:



“Mậu hậu con ấy… Đang tuyển phi cho Thái tử ca ca của con đấy.”



“Ồ ồ ——“



Dương Kiện mở to mắt.



Tuy rằng đã đoán được từ lâu, nhưng lúc này bản thân hắn lại cảm thấy vô cùng kinh ngạc, giống như nghe được một bí mật cực lớn.



“Suỵt ——“



Ngón trỏ của Dương Tĩnh đặt trên môi, nói:



“Nhỏ giọng chút, đây chính là bí mật, đừng tiết lộ ra ngoài.”



Dương Kiện suy nghĩ một chút, đôi mày rậm nhạt màu cau lại, nói:



“Phụ hoàng, ngài có phải là đang lừa con không vậy? Tuyển phi cho Thái tử ca ca là chuyện lớn như vậy, sao có thể giấu được? Chỉ sợ quý thích trong kinh thành người ta đã sớm đoán được.”
Dương Tĩnh bật cười, ngóng nhìn y, đột nhiên phát hiện khóe mắt của Tiêu Thương Hải đã có nếp nhăn nhàn nhạt.



Hắn sửng sốt một hồi, đưa tay nhẹ nhàng xoa lên.



Tiêu Thương Hải bị giật mình, nói:



“Làm gì vậy?”



Mặt mày Dương Tĩnh cong cong, nhẹ nhàng cảm thán cười nói:



“Không nghĩ tới chỉ trong nháy mắt, nhi tử cũng đã sắp thành thân rồi, chúng ta cũng đã già.”



Tiêu Thương Hải đè tay hắn lại, nhìn hắn một cái, trêu đùa nói:



“Đúng vậy, chúng ta đều nhanh thành lão già cả rồi. Ngươi lại chê ta già?”



Dương Tĩnh nói:



“Nào có. Ngươi còn đang trẻ tuổi tráng nhiên…” Còn có rất nhiều năm có thể ở cùng một chỗ mà.



Thế nhưng nửa đoạn sau hắn đột nhiên nuốt trở lại.



Hắn cũng không có thật nhiều năm để sống.



Tiêu Thương Hải thấy thần sắc của hắn có chút không đúng, không khỏi hơi hơi lo lắng:



“Ký Nô, ngươi làm sao thế?”



Dương Tĩnh phục hồi tinh thần lại, vội vàng che giấu cười nói:



“Không có gì, bất chợt nhớ đến, thời gian chúng ta quen biết nhau cũng là vào tuổi này của Vinh nhi đâu.”



Tiêu Thương Hải tính toán trong lòng, không khỏi than thở:



“Không phải vậy sao, hơn hai mươi năm rồi.”



Dương Tĩnh không muốn nhắc đến vấn đề thương cảm này, nói sang chuyện khác:



“Gần đây ngươi lựa chọn được những nhà nào rồi? Lấy ra cho trẫm cùng tham khảo một chút.”



Tiêu Thương Hải nghe vậy, lập tức cho người lấy đến danh sách mình đã chuẩn bị tốt, cẩn thận phân tích với hắn.