Thập Thế Luân Hồi Chi Thương Hải Trường Ca

Chương 93 :

Ngày đăng: 17:07 19/04/20


Hai người đã lâu không hoan hảo, lần ân ái này tự nhiên là không cần hạn chế. Lăn qua lăn lại cho đến tận canh hai, mới mây yên gió lặng.



Dương Tĩnh gọi cung nữ, hầu hạ hai người tắm rửa sạch sẽ, một lần nữa lên giường ôm nhau yên giấc, đã buồn ngủ đến mức không mở nổi mắt ra được. Lại nghe thấy Tiêu Thương Hải nằm sấp xuống ghé vào tai hắn nói cái gì đó, hắn hàm hàm hồ hồ đồng ý, quay đầu liền ngủ say.



Sáng sớm hôm sau Dương Tĩnh rời giường, vừa để cung nhân hầu hạ thay long bào phục sức, vừa cố gắng nghĩ lại xem đêm qua có phải là đã đồng ý với Tiêu Thương Hải chuyện gì hay không? Sao lại không nhớ gì cả?



Hắn quay đầu lại nhìn lướt qua ái nhân đang cuốn chăn vùi người trên long sàng ngủ say, bất đắc dĩ mà bĩu môi.



Quên đi, mặc kệ là chuyện gì, nếu Tiêu Thương Hải đã nói, hắn đồng ý thì cũng đã đồng ý rồi.



Dương Tĩnh lại không nghĩ rằng, trong lúc hắn đang mơ màng liền bị Tiêu Thương Hải dùng sức tính kế. Không chỉ có đồng ý để Tiêu Uyển Nương xuất cung gả ra ngoài, còn đồng ý sau này để Tiêu Thương Hải khôi phục việc luyện võ, còn, nỗ lực để y sinh thêm nhi tử.



Việc đó sau này Dương Tĩnh cũng biết, nhưng Hoàng đế miệng vàng lời ngọc, nói ra rồi không được đổi ý nữa.



Chuyện của Tiêu Uyển Nương thì cũng thôi đi, do Tiêu Thương Hải đứng ra sắp xếp, ba tháng sau Tiêu Thục tần ‘chết bệnh’, từ nay về sau biến mất khỏi chốn thâm cung. Nhưng ở tiễn đường có một vị quan nhỏ xuất thân hàn môn, tuổi trẻ đầy hứa hẹn, nhưng lại có một hiền thê lớn hơn mình bốn tuổi.



Tiêu Thương Hải một lần nữa cầm kiếm lên, vừa lúc sư đệ Tạ Như Thương đã ở trong cung, hai người luôn luôn so chiêu, Dương Quang Vinh và Dương Kiện nhìn thấy liền hô to đặc sắc, sự sùng bái trong lòng đối với mẫu hậu cũng tăng thêm một bậc.



Chuyện duy nhất khiến Dương Tĩnh khổ não chính là, Tiêu Thương Hải muốn sinh thêm nhi tử.



Hoàng Tử Quy tuy rằng đã nói thân thể của Hoàng hậu mấy năm nay đã điều dưỡng không tệ, vả lại sau khi sinh Trường Bình Công chúa thì trong tháng bảo dưỡng rất tốt, những bệnh căn để lại lúc trước cũng ít đi vài phần, nhưng Tiêu Thương Hải cũng đã qua ba mươi tuổi, sinh con một lần nữa thực sự không phải là lựa chọn sáng suốt.



Thời đại này, ngay cả nữ tử qua tuổi ba mươi cũng dứt khoát không sinh con nữa, huống chi là nam tử?




“Có chuyện gì?”



Dương Tĩnh ôn hòa nhìn nhi tử trước mắt.



Vài năm này Dương Kiện phát triển rất nhanh, tuy chỉ mới mười bốn tuổi, nhưng vóc dáng đã cao hơn một nửa so với Thái tử lớn hơn hắn một tuổi, phỏng chừng đã cao khoảng một thước bảy, bề ngoài nhìn qua hoàn toàn là một đại nam hài. Nhưng gương mặt hắn còn có chút ôn hòa, mang theo ngây ngô của thiếu niên, còn một cái đầu tròn tròn, khiến cho hắn nhìn qua vô cùng đáng yêu. Đặc biệt khi cặp mắt to giống như hổ phách kia của hắn ngượng ngùng nhìn ngươi, ngươi liền phát hiện ra sự thuần phác và ngại ngùng bên trong nam hài này.



“Phụ hoàng, con muốn hỏi một chút… À thì… Cái này…”



Dương Kiện có chút khổ não gãi gãi đầu.



Dương Tĩnh nghĩ mà có chút buồn cười. Hắn cố ý không nói tiếp, kiên trì nhìn nhi tử đang đứng im một chỗ bối rối khó xử.



Một lát sau, Dương Kiện có vẻ như đã tìm được ngôn từ thích hợp, liền ho khan một tiếng, nói:



“Phụ hoàng, gần đây hình như mẫu hậu hay triệu kiến các mệnh phụ tiến cung, là có chuyện gì sao? Có cần nhi tử giúp đỡ hay không ạ?”



Dương tĩnh có chút hiểu rõ. Rất rõ ràng, Dương Kiện là đến tìm hiểu tin tức cho Thái tử ca ca của hắn.



Dự định của hắn và Tiêu Thương Hải không thể gạt được các nhi tử. Đặc biệt là Dương Quang Vinh thiên tính thông tuệ, phản ứng nhanh nhạy, lại đã đến tuổi có thể thành hôn, không cần người khác ám chỉ, chì cần nhìn gần đây Tiêu Thương Hải không ngừng triệu kiến các mệnh phụ và nữ nhi của các nàng tiến cung nói chuyện, cũng có thể đoán được một hai phần.



Việc liên quan đến đại sự cả đời, Dương Quang Vinh đương nhiên là vô cùng quan tâm. Chỉ là hắn rốt cuộc là một thiếu niên, nói tới chuyện thành hôn này, khó tránh khỏi ngượng ngùng. Hắn không tiện đứng ra hỏi, liền phái đệ đệ đến thăm dò giúp hắn.