Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1011 : Cự thú chi bí (Bí mật của thú lớn)

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Quy trưởng lão tán thành:



- Ngạo Tuyết cô nương nói có lý, Hải vực cho dù không còn thú lớn cũng rất khó hòa bình yên ổn. Hải vực tổng quát, vạn năm lại đây, phong ba bất định, có được mấy lần nguyên nhân do bởi những con thú lớn này đây?



Hải vực cao thủ nghe vậy không trả lời, ai nấy suy nghĩ câu nói của Quy trưởng lão, vẻ mặt mỗi người mỗi khác.



Lúc này, Hải Nữ trong lòng Bách Linh động đậy, lập tức tỉnh lại sau khi tự điều hòa hơi thở.



Liếc nhìn bốn phía, Hải Nữ dừng mắt ở Tứ Linh thần thú đang giao chiến xa xa, cất lời:



- Dì Bách Linh, Hải Nữ không sao rồi, hãy để con giúp bảo bảo thông minh đối phó với con quỷ quái to lớn đáng ghét kia.



Thấy nó đã tỉnh dậy, Bách Linh cười nhẹ nói:



- Đừng nóng, Đại linh nhi không cần con giúp, con trước hết hãy thăm dò những con thú lớn kia, xem thử bọn chúng quả thật sợ con hay không?



Hải Nữ không hiểu hỏi lại:



- Thử cái gì vậy? Trước đây không phải đã từng thử qua rồi sao?



Bách Linh đáp:



- Trước đây là ở nơi khác, bây giờ là Ma Quỷ Hải vực, con còn khẳng định bọn chúng sẽ sợ con không? Hơn nữa, nguyên nhân bọn chúng sợ con thật ra vì luồng khí tức trong cơ thể con hay còn vì điều khác đây? Hiểu rõ những điều này sẽ có được điều kiện quan trọng để sau này kiềm chế bọn chúng.



Đảo tròn mắt, Hải Nữ cười duyên đáp:



- Con hiểu rõ rồi, con đi đây.



Nói rồi tung mình đứng dậy phòng thẳng về phía trước.



Đưa mắt tiễn Hải Nữ đi rồi, Phần Thiên nhẹ giọng hỏi:



- Công chúa, người quả thật nắm chắc nhất định sẽ thắng không?



Bách Linh đáp:



- Rất nhiều khi trực giác sẽ cho chúng ta biết nhiều chuyện. Theo như chuyến hành trình Hải vực của chúng ta, một số bí ẩn vài ngàn năm đã hiện ra, đây không phải là thiên nhiên ra một dấu hiệu ngầm sao?



Phần Thiên cảm xúc nói:



- Đúng thế, đi cùng với Lục Vân, luôn có những chuyện không tưởng tượng được.



Nghe hắn nhắc đến Lục Vân, mọi người đều giựt mình, đưa mắt nhìn lên trời cao, vừa hay thấy được tình hình chuyển bại thành thắng của Lục Vân.



Cảnh tượng đó khiến mọi người phấn chấn, ánh sáng bảy màu chiếu khắp trời đất, rọi lên bầu trời đại dương một màu, quả thật thi vị vô cùng. Lại thêm ngạo khí không sợ trời đất của Lục Vân, kết hợp với cảnh tượng mặt biển bọt sóng nhảy múa, tình này cảnh này có thể nói là độc nhất vô nhị trên thế gian.



- Vài ngàn năm qua, cuối cùng có người đủ khả năng đánh bại Địa Âm Tà Linh…



Âm thanh đầy cảm xúc của Hàn Ngọc Dương vang lên, lập tức khiến mọi người đồng thanh tán thành.
- Có, theo như bọn chúng nói, Cự Linh thiên thú đó đến từ nơi biển sâu, ban đầu hình dáng không lớn, sau này nuốt lấy thân thể và năng lượng của những con thú lớn mới dần dần chuyển biến, cuối cùng có được thân hình khổng lồ như hiện nay. Còn nhược điểm chúng không hề nhắc đến, có lẽ trong mắt bọn chúng, Cự Linh thiên thú không thể tìm ra được nhược điểm.



Trương Ngạo Tuyết nhìn sang chỗ khác, lên tiếng:



- Mọi người thấy thế nào?



Thương Nguyệt và Bách Linh đều không nói, đưa mắt nhìn Lục Vân, ý muốn biết quyết định của chàng.



Cảm nhận được ánh mắt dò hỏi của ba người nữ, Lục Vân trầm ngâm nói:



- Huynh đang nghĩ xem phải xử lý những con thú lớn đó như thế nào?



Thương Nguyệt đáp: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.



- Theo như chúng ta biết, trước đây không có Cự Linh thiên thú, những con thú lớn này đã tồn tại, lúc đó chúng không hề sinh sự. Bây giờ, nếu mất đi Cự Linh thiên thú, nói không chừng bọn chúng sẽ khôi phục lại sự bình tĩnh trước kia.



Hiểu được ý của nàng, Lục Vân nhìn Bách Linh và Trương Ngạo Tuyết hỏi:



- Các muội thì sao? Có suy nghĩ nào khác không?



Trương Ngạo Tuyết nói:



- Chúng ta tín nhiệm những con thú lớn này, nhưng cao thủ Hải vực có tín nhiệm chăng?



Bách Linh đáp:



- Đúng thế, chuyện này khó mà xử được.



Hải Nữ nghe vậy, lớn giọng nói:



- Con đi nói chuyện với bọn họ, con tin chắc những con thú lớn này sẽ không cố ý xâm phạm bọn họ.



Lục Vân vuốt ve mái tóc Hải Nữ, an ủi:



- Đừng gấp, mọi chuyện đều nằm trong tay chúng ta, không phải do bọn họ. Bây giờ, chuyện thú lớn …



Ánh sáng mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện, sau đó tiếng sấm ầm ầm, sóng khí đáng sợ cuồn cuộn tuôn đến cùng với sức mạnh hủy diệt che phủ hết âm thanh của Lục Vân. Thấy vậy, Lục Vân trong lòng thất kinh, lập tức phóng chân nguyên ra hình thành một kết giới phòng ngự bên ngoài năm người, chống lại một chiêu này.



Xa xa, Tứ Linh thần thú và Cự Linh thiên thú giằng co khá lâu, sức mạnh hai bên tích lũy đến mức tới hạn, cuối cùng tạo nên vụ nổ hủy diệt, lập tức che kín tình hình ở trung tâm chiến trường.



Rất lâu sau, cuồng phong tan biến, giữa không trung lộ ra hình bóng của Tứ Linh thần thú, chỉ thấy toàn thân nó hào quang sáng mờ không ổn định, rõ ràng bị thương không nhẹ. Trong nước biển, Cự Linh thiên thú chìm xuống đáy biển tạm thời không có tin tức.



Nhìn thấy cảnh tượng này, Lục Vân nói:



- Hải Nữ theo huynh đi xem, các muội ba người hãy ở lại trước đã.



Nói rồi không đợi trả lời, liền dẫn Hải Nữ lóe lên biến mất.