Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 1028 : Vu Thần quỷ kế

Ngày đăng: 04:55 22/04/20


Bật cười đắc ý, Vu Thần chớp mắt đã xuất hiện trước mặt Lăng Thiên, cười trào lộng lên tiếng:



- Một kiếm thật mạnh, đáng tiếc ngươi không cho ta chút thương tích, ngược lại còn đưa bạn ngươi vào đất chết, quả thật không thể không nhắc đến.



Lăng Thiên nghe vậy rất giận, quát lên:



- Câm miệng, ngươi có đao thương rõ ràng thì xông đến, hà cớ gì dùng thủ pháp hèn hạ vô sỉ như vậy?



Vu Thần vẻ mặt lạnh lùng tàn khốc, liếc mắt Hách Triết trọng thương bên dưới, cười lạnh nói:



- Trong mắt các ngươi ta không phải là thứ tà ác sao? Nếu đã như vậy, ngươi hà tất gì phải giảng chuyện quang minh chính đại cho ta đây? Bây giờ, thời gian không còn sớm nữa, cả hai đồng bọn của ngươi đã bị cầm giữ, chỉ còn lại mình ngươi mà thôi.



Lăng Thiên nghe vậy thất kinh, ngửng đầu nhìn về phía Bạch Quang, chỉ thấy một thanh niên đang đỡ lấy người Bạch Quang, nhìn về phía bên này.



Vì thế, Lăng Thiên không nói thêm một lời, bóng hình lóe lên biến mất rồi xuất hiện bên cạnh thanh niên đó, đưa tay muốn đoạt lấy Bạch Quang.



Thấy vậy, thanh niên thản nhiên bất động, hai mắt nhìn về phía Lăng Thiên, mơ hồ lộ ra chút quỷ dị.



Phát hiện sự khác thường của thanh niên, Lăng Thiên nâng cao cảnh giác, trong lòng lóe lên một chút dao động.



Đột nhiên, Lăng Thiên rống lên giận dữ, tay phải đưa ra bất ngờ thu lại, cả người nhanh chóng thối lui.



Trước mắt, thanh niên nhếch môi cười, thất vọng lên tiếng:



- Không hổ là cao thủ có danh của Hư Vô giới, quả nhiên phản ứng rất nhanh.



Nói rồi dung mạo biến đi, lập tức hóa thành Vu Thần, trên tay căn bản không có Bạch Quang.



Cảnh giác nhìn lão, Lăng Thiên giận dữ nói:



- Đáng ghét, nếu đùa chơi làm xiếc như vậy, ngươi quả là quá hèn hạ.



Vu Thần nhún vai cười âm hiểm:



- Bản thân không có mắt lại trách ta, điều này lẽ nào là kiểu đổ thừa thường thấy nhất của cao thủ chính đạo sao?



Lăng Thiên hơi nghi hoặc, nghiêng người quan sát sau lưng,liền phát hiện người thanh niên thấy trước đó đang ở một hướng khác, Bạch Quang cũng do người này cầm giữ.



Không biết điều mình thấy là thật hay giả, Lăng Thiên quát lên:



- Vu Thần, ngươi tự phụ bất phàm, lẽ nào còn sợ ta chăng?



Vu Thần hừ giọng nói:



- Bổn thần tự nhiên không sợ ngươi.



Lăng Thiên nói tiếp:



- Nếu đã không sợ, lẽ nào ngươi còn chơi trò gian dối vậy?



Nói rồi chỉ về phía người thanh niên.



Vu Thần khinh miệt trả lời:



- Đừng vòng vo loanh quanh, ta nói thực cho ngươi biết, đó không phải là hư ảo, mọi thứ đều thực tế. Đương nhiên, tin hay không là do ngươi, giống như bây giờ ta muốn hủy diệt nguyên thần của Huyền Đan vũ sĩ, ngươi tin thì đến cứu hắn, không tin thì cứ ở đó nhìn cho rõ.



Nói rồi mở bàn tay ra để lộ ba nguyên thần của Huyền Đan vũ sĩ.


- Đây gọi là thần bí, nếu không Lục đại ca làm sao có thể thắng mãi không thua được đây?



Điềm nhiên lắc đầu, Lục Vân cất lời:



- Người thần bí luôn mang quá nhiều bí mật trong lòng, không được thoải mái như người thường, thật không đáng hâm mộ.



Bách Linh chuyển sang chuyện khác lên tiếng:



- Được rồi, không nói chuyện đó nữa, Thiên Mục Phong đã quay về rồi.



Mọi người vừa nghe, ngửng đầu nhìn lên, quả nhiên thấy trên bầu trời từ xa có một bóng người bay đến, chính là Thiên Mục Phong.



Mỉm cười nghênh đón, Lục Vân hỏi:



- Thế nào rồi, mọi thứ đều thuận lợi chăng?



Thiên Mục Phong vừa gật đầu chào hỏi mọi người, vừa cười trả lời:



- Theo đúng kế hoạch của huynh, mọi thứ đều như huynh mong ước, thành công dụ ba cao thủ Hư Vô Giới Thiên đến Vu Thần.



Trần Ngọc Loan nghe vậy, hơi kinh ngạc nói:



- Lục đại ca, trước đây huynh nói đem chuyện phiền phức đến cho Vu Thần chính là nói đến chuyện này chăng?



Lục Vân cười nhẹ đáp:



- Đúng thế, muội thấy như thế nào?



Trần Ngọc Loan trả lời:



- Chuyện này tự nhiên là rất tuyệt diệu, nhưng huynh sao có thể nghĩ được chiêu ảo diệu này?



Mọi người bên cạnh đều nhìn Lục Vân, trong ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc.



Lục Vân giải thích:



- Chuyện này có quan hệ đến bí ẩn của Vu Thần, các vị có biết được Vu Thần ngày trước bị ai phong ấn không?



Bách Linh trả lời:



- Chuyện này muội nghe Linh Tôn nói qua, Vu Thần ngày đó bị Phong Thần phù của Hư Vô Giới Thiên phong ấn, người đi làm chuyện này chính là tổ sư khai phái Thiên Kiếm viện Lăng Thiên.



Trần Ngọc Loan kinh ngạc hô lên:



- Té ra là như vậy, thế thì bọn họ chính là tử thù rồi. Lần này gặp nhau, kết quả không phải là một trận đại chiến chăng?



Thiên Mục Phong nói:



- Tự nhiên là một trận đại chiến, nhưng lúc đó ta không dám đến gần, vì thế tình huống cụ thể thế nào không hiểu rõ lắm, chỉ biết ba người của Hư Vô Giới Thiên tổn thất nghiêm trọng, dường như chỉ có một mình Lăng Thiên thoát được.



Phật Thánh Đạo Tiên cau mày nói:



- Nói như vậy, Bạch Quang và Huyền Đan vũ sĩ đã xong đời rồi? Như vậy, Hư Vô Giới Thiên không phải không còn một người nào nữa sao?



Lưu Tinh đáp:



- Theo lời Lục Vân, lúc ở Hải vực, Hư Vô Giới Thiên chỉ còn lại ba người. Thế thì Hư Vô Giới Thiên đúng là không còn người nào hữu dụng nữa. Từ nay chuyện chống lại yêu ma sẽ đổ lên liên minh rồi.