Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1029 : Tư tác đối sách (Suy tính đối sách)
Ngày đăng: 04:55 22/04/20
Bách Linh lên tiếng:
- Thật ra theo tình hình trước mắt, phần lớn các thế lực của Thất giới đều đã tan rã, chỉ còn lại những thế lực cuối cùng, và đều liên quan đến nhân vật quan trọng trong mệnh vận của thiên hạ.
Phật Thánh Đạo Tiên nói:
- Đúng thế, người phải chết đều đã chết, còn lại người có thể điều khiển mạng sống thiên hạ. Lục Vân, ngươi còn phải nỗ lực, những người còn lại không ai không có quan hệ với ngươi, hơn nữa cơ hồ toàn là địch nhân, con đường tương lai của ngươi rất gian khổ đó.
Gật đầu nhè nhẹ, Lục Vân kiên cường nói:
- Yên tâm đi, con đường của ta, ta sẽ đi đến cuối cùng.
Nói rồi khí thế toàn thân phát ra, một luồng khí vương giả uy chấn trời đất ngập tràn bốn phía.
Thời khắc đó, mọi người không nói lời nào, đều trầm ngâm nhìn chàng, cảm nhận lòng tin kiên cường của chàng.
Giờ thân buổi chiều, Khiếu Thiên chịu trách nhiệm truyền tin đột nhiên xuất hiện, báo lại tình hình hai phía Văn Bất Danh và Dương Thiên.
Theo lời của Khiếu Thiên, lúc này Dương Thiên và Văn Bất Danh đang chạy đến với nhau, Hắc Sát Hổ Vương đang thống lĩnh đại quân Yêu vực truy theo khẩn cấp, cao thủ Vu tộc cũng gấp rút đuổi theo, hai bên đang cách nhau chừng chưa đến trăm dặm.
Nghe qua những chuyện này, Trần Ngọc Loan hỏi:
- Lục đại ca, huynh thấy thế nào?
Lục Vân trầm ngâm đáp:
- Suy nghĩ của huynh rất đơn giản, nếu đã làm rồi hãy làm cho tốt.
Trần Ngọc Loan hơi nghi hoặc, hỏi lại:
- Ý của huynh là một mẻ hốt hết toàn bộ hai bên chăng?
Lục Vân gật đầu nói:
- Đúng thế, trước hết khiến bọn chúng chém giết lẫn nhau, đúng lúc thích hợp mới chủ động xuất kích, có vậy mới xem như hoàn chỉnh kế hoạch.
Khiếu Thiên nghe vậy, kinh ngạc nói:
- Rất hay, Dương Thiên cũng suy nghĩ như vậy, nhưng cũng bảo ta quay về hỏi qua. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Trần Ngọc Loan đáp:
- Nếu ai cũng nghĩ như vậy, huynh lập tức quay về truyền lời, chiếu theo kế hoạch của Dương Thiên mà hành sự.
Khiếu Thiên vâng một tiếng, xoay người muốn đi lại bị Lục Vân kêu lại:
- Dặn bọn họ không được chủ động giao tranh với Hắc Sát Hổ Vương, thà rằng mượn đao giết người cũng không thể giết hắn được.
Khiếu Thiên khó xử nói:
- Đúng thế, Lục Vân đặc biệt dặn dò, tuyệt đối không được ra mặt giết Hổ Vương, chúng ta chớ làm ngược lại chuyện đó được.
Bắc Phong không vui nói:
- Hắn sợ Yêu Hoàng, ta không sợ. Nếu chuyện trước đây đều làm được, sao còn sợ chuyện cuối cùng này?
Dương Thiên cười lạnh đáp:
- Ngươi đương nhiên không sợ, có chuyện gì cùng lắm ngươi bỏ hết mà đi là xong, nhưng Lục Vân có thể bỏ chạy được không? Thiên hạ hiện nay cường địch khắp nơi, Lục Vân và liên minh cơ hồ tìm không được viện trợ mới, nhưng lại phải đối mặt Thiên Sát, Địa Âm, Vu Thần, Yêu Hoàng, Kiếm Vô Trần, Hư Vô giới, ngươi cho rằng đổi lại là ngươi có chịu đựng được chăng? Lục Vân khiến người ta kính phục không phải nhờ tu vi mà chính nhờ dũng khí một mình chiến đấu với cả thiên hạ, ngạo khí không phục trời đất, hào khí không sợ sống chết. Điểm này đếm khắp cả thiên hạ ai có thể làm được đây?
Bắc Phong cãi lại:
- Nếu như vậy, sao hắn còn sợ Yêu Hoàng đây?
Dương Thiên hừ giọng nói:
- Hắn không phải sợ mà giữa hắn và Yêu Hoàng có bí mật chúng ta không biết được. Nếu như ngày đó hắn đã giải khai phong ấn của Yêu Hoàn, giữa bọn họ tất nhiên có quan hệ vô cùng phức tạp. Bây giờ, ngươi lại khiến hắn tự ra tay thu thập Yêu Hoàng, vậy chẳng khác gì khiến hắn dùng đá đánh gãy chân mình? Hơn nữa, từ trước đến nay, giữa Yêu vực và liên minh chưa có chuyện gì quá đáng, nếu như có thể hóa địch thành bạn, chuyện này đều tốt cho liên minh lẫn thiên hạ.
Bắc Phong vẻ mặt không vui, quát lên:
- Được, ngươi lợi hại, ta nói không hơn ngươi. Bây giờ tình huống như vậy, ngươi nói phải làm thế nào đây?
Dương Thiên nhìn tình hình dưới chân, Hắc Sát Hổ Vương thống lĩnh đại quân Yêu vực số lượng gấp đôi Vu tộc, chiếm ưu thế tuyệt đối về nhân số, vững vàng không chế được cục diện.
Trầm ngâm một lúc, Dương Thiên nói:
- Khiếu Thiên, huynh đi thông báo cho Văn Bất Danh, bảo huynh ấy thống lĩnh cao thủ liên minh chia cắt hậu phương đại quân của Yêu vực, phân tán binh lực của Yêu vực, tạo nên cơ hội phản công cho Vu tộc.
Khiếu Thiên nói:
- Như vậy không phải tỏ ra quá rõ ràng?
Dương Thiên đáp:
- Cơ hội như vậy, nếu như liên minh bỏ qua, thế mới là hành động khác thường, huynh hiểu rõ chưa?
Khiếu Thiên đáp:
- Cũng đúng, ta đi làm đây.
Dao Quang yên lặng bên cạnh nói:
- Ta đi cùng với huynh, hành động thuận tiện hơn.
Dương Thiên đáp:
- Không được, ngươi không nên lộ diện, chuyện này để bọn Văn Bất Danh. Đợi sau này khi thu thập cao thủ Vu tộc, chúng ta mới ra mặt.