Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1092 : Tinh La Vạn Tượng
Ngày đăng: 04:55 22/04/20
Liệt Thiên thấy vậy nhắc nhở:
- Tôn chủ, chuyện đến mức này, chúng ta …
Phất tay, Hư Vô tôn chủ ngăn lời của Liệt Thiên lại, nói với sáu người xung quanh:
- Nếu các vị đều thấy là đã đến lúc, thế thì bổn tôn chủ cũng không muốn nói nhiều nữa. Bây giờ Yêu Hoàng nếu có lòng cứu người, chi bằng hãy đi trước một bước. Còn lại mấy vị nơi này, chúng ta lại bàn luận xem làm sao kết thúc ân oán mấy ngàn năm đây.
Lời này vừa phát ra, Liệt Thiên liếc Địa Âm, Thiên Sát, Vu Thần, hơi chần chừ một lát liền dẫn Huyền Dạ bỏ đi thẳng về phía Tinh La Vạn Tượng kỳ trận. Vu Thần vẻ mặt cổ quái, ánh mắt biến ảo bất định, lúc thì nhìn Âm Đế, Thiên Sát, Hư Vô tôn chủ rồi lại Liệt Thiên, rõ ràng đang suy nghĩ.
Thiên Sát vẻ mặt như bình thường, khuôn mặt ngạo khí lạnh lùng tàn khốc ngạo nghễ khiếp người, lạnh nhạt nhìn về phía trước. Chỉ có Âm Đế biến đổi cực lớn, khí giận toàn thân dần dần biến mất, thay bằng một luồng khí tức âm hiểm quỷ dị, đang âm hiểm lạnh lùng nhìn Hư Vô tôn chủ, không nói một lời.
Thấy ba đại cao thủ không nói gì, Hư Vô tôn chủ nói:
- Thế nào? Mọi người đều không vội, dự tính chuẩn bị làm gì với bổn tôn chủ đây?
Vu Thần cười tà dị nói:
- Mới lần đầu đến Hư Vô Giới Thiên, bổn thần muốn được biết qua tiên cảnh bất tử trong truyền thuyết, không biết tôn chủ có đồng ý hay không vậy?
Hư Vô tôn chủ lạnh lùng nói:
- Không muốn động thủ trước, Vu Thần có thể nói rõ hà tất phải mượn cớ này kia.
Bật cười ha hả, Vu Thần lên tiếng:
- Ân oán giữa bọn họ và ngươi còn sớm hơn ân oán giữa ta và ngươi. Bây giờ muốn tính sổ, tự nhiên cũng để bọn chúng bắt đầu.
Âm Đế cười lạnh nói:
- Vu Thần, ngươi muốn ở sau chiếm tiện nghi, ngươi cho bổn đế là đứa ngốc sao?
Vu Thần nhún vai, mỉa mai:
- Nói muốn động thủ là ngươi, không phải là ta. Bây giờ ngươi đột nhiên sợ sệt không dám động thủ, lại đem mọi thứ đổ lên đầu bổn thần, đây làm sao không đáng cười chê được. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Âm Đế giận dữ nói:
- Bổn đế dám đến chắc chắn không sợ! Nhưng bây giờ bổn đế thay đổi ý định, không muốn động thủ sớm, ngươi có thể làm sao đây?
Vu Thần khinh bỉ trả lời:
- Bên này không có chút náo nhiệt, bổn thần qua bên kia xem thử có điều gì lớn lao hay không?
Nói rồi kêu Hách Triết bay thẳng về phía quái trận Tinh La Vạn Tượng.
Âm Đế thấy vậy rất giận dữ, hầm hừ nói:
- Âm mưu?
Âm Đế bật cười ha hả, liếc Vu Thần, trào phúng:
- Như vậy, bây giờ có người tâm lý hẳn rất nóng nảy.
Hư Vô tôn chủ nói:
- Không chỉ có một người lo lắng.
Âm Đế kinh dị hỏi:
- Ngươi nói vậy là có ý thế nào?
Hư Vô tôn chủ điềm nhiên đáp:
- Ba người trong trận pháp cũng không lo lắng lắm.
Âm Đế hừ giọng nói:
- Chỉ cố tạo ra huyền ảo mà thôi.
Hư Vô tôn chủ trả lời:
- Người sống vô vi, không chút ý niệm. Âm Đế nếu không có lòng mong muốn, thì làm sao lại để ý đến vậy?
Âm Đế cười lạnh nhạt đáp:
- Người đầy hận thù, làm sao có thể quên đi được. Ngươi biết rõ hà cớ phải hỏi.
Hư Vô tôn chủ điềm nhiên trả lời:
- Ngươi đến là khách, ta làm sao có thể lạnh nhạt với khách được.
Âm Đế giận dữ nói:
- Nói như vậy, ngươi ở đây phô diễn bổn đế?
Hư Vô tôn chủ nói:
- Ngươi ta đối địch, hà tất phải để ý này kia chăng?
Âm Đế liếc nhìn Yêu Hoàng trong trận pháp, thấy hắn bị vây khốn, không khỏi hừ lạnh nói:
- Lúc này đây, nếu không có người nào rời đi, ngươi nói xem cuối cùng ai là người có lợi nhất?