Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 1103 : Như Sương trọng sinh
Ngày đăng: 04:55 22/04/20
Nhìn thấy người yêu dấu trong lòng già nua tàn tạ, từng bước từng bước đi về cái chết, Liệt Thiên trong lòng như đao cắt, chân nguyên điên cuồng hoang dã toàn thân bất ổn dị thường, phảng phất lúc nào cũng có thể bộc phát.
Huyền Dạ thấy vậy, lớn giọng khuyên bảo:
- Chủ nhân, người bình tĩnh lại một chút, bây giờ cứu người quan trọng, đừng để kéo dài thêm nữa.
Liệt Thiên nghe vậy chấn động, lập tức tỉnh ngộ, xông thẳng về phía Lục Vân:
- Cứu sống nàng, bất cứ điều kiện gì bổn hoàng cũng đều đáp ứng ngươi.
Nghe vậy, Lục Vân mày kiếm hơi cau, hào quang trên người lóe lên, dễ dàng đánh tan khóa vô hình Âm Đế ràng vào người chàng, xoay người đi về phía Liệt Thiên.
Âm Đế thấy vậy, trong mắt lóe lên ánh lạnh, dường như muốn ra tay ngăn lại, nhưng sau khi suy tính, cuối cùng đành chọn bỏ qua.
Đi đến bên Liệt Thiên, Lục Vân nhìn vào khuôn mặt đã già đi vô cùng của Bạch Như Sương, trầm giọng nói:
- Ngươi có thể suy tính cho tốt, thiên hạ và cô ấy, ngươi cuối cùng chọn ai?
Liệt Thiên bật cười thất vọng, trong lòng bất cam lên tiếng:
- Thiên hạ và nàng, ta đều muốn. Nhưng nếu như chỉ có thể chọn một trong hai, ta chọn nàng!
Hơi hơi gật đầu, Lục Vân vui mừng nói:
- Sau ngàn năm, duyên xưa tiếp tục. Đây chính là cơ hội một lần ông trời đã cho ngươi, một khi sai lầm, ngươi liền không thể quay trở lại được. Vì thế, ngươi tốt nhất nhớ kỹ lời của mình.
Liệt Thiên nóng nảy nói:
- Yên tâm, bổn hoàng nếu đã đáp ứng ngươi, tuyệt đối sẽ không nuốt lời. Bây giờ ngươi hãy ra tay cứu người trước đi, có điều gì sau này hãy nói tiếp.
Thuận tay tiếp lấy Bạch Như Sương, Lục Vân vừa xem xét tình hình của nàng, vừa lên tiếng:
- Theo tình hình hiện nay, Si Tình Đoạn Trường chú đã thôn tính sinh mạng của Bạch cô nương, muốn cứu sống không phải là chuyện đơn giản.
Liệt Thiên vẻ mặt lo lắng, âu sầu nói:
- Phải làm như thế nào mới tốt đây?
Ngửng đầu, Lục Vân nhìn Liệt Thiên, nghiêm túc nói:
- Ngươi kỳ thật phải hỏi qua, ta có nắm chắc được bao nhiêu phần, ta sẽ đề xuất điều kiện thế nào đây?
Liệt Thiên vẻ mặt biến hẳn, thôi lo lắng, trầm giọng nói:
- Nếu như ngươi muốn nói chuyện điều kiện trước, thế thì cứ nói thẳng ra.
Nhìn vào trong mắt Liệt Thiên, Lục Vân nghiêm mặt nói:
- Điều kiện của ta rất đơn giản, sau khi ta cứu sống nàng rồi, ngươi hãy dẫn Huyền Dạ quay về Yêu vực, vĩnh viễn không xâm phạm nhân gian.
Lục Vân cười nhẹ đáp lời:
- Người có tình trở thành đôi, xem các vị như vậy ta rất vui. Lần tới ta thăm Yêu vực, nhớ khoản đãi ta cho tốt là được rồi.
Liệt Thiên sửng người, sau đó cười nói:
- Được, ngươi yên tâm, Yêu vực lúc nào cũng hoan nghênh ngươi đến thăm.
Nói rồi nhìn Lục Vân giây lát, sau đó xoay người đi thẳng ra ngoài điện.
Huyền Dạ tiến đến nắm lấy tay Lục Vân cảm kích nói:
- Đa tạ ngươi, hy vọng lần sau gặp lại ta có thể hoàn trả ân tình này.
Lục Vân cười đáp:
- Ân tình của ta cũng khó hoàn trả cho tốt, hay là ngươi chuẩn bị thiếu nợ cả đời đi.
Huyền Dạ cười ha hả đáp:
- Nếu thiếu nợ cả đời, thế thì ta sẽ không bù đắp.
Nói rồi bước thẳng đi theo Liệt Thiên và Bạch Như Sương, giây lát đã biến mất.
- Tôn chủ …
Nhìn thấy Liệt Thiên bỏ đi, Lăng Thiên không khỏi hô nhẹ một tiếng.
Hư Vô tôn chủ điềm nhiên cắt ngang:
- Lăng Thiên ngươi thấy phải ngăn bọn họ lại chăng?
Lăng Thiên mơ hồ đáp: Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Tôi cũng không biết nữa, có lẽ đây cũng là một loại kết cục.
Hư Vô tôn chủ không đáp, trầm ngâm một lúc đột nhiên hỏi:
- Lăng Thiên, nếu như khiến ngươi đi theo Liệt Thiên bỏ đi, ngươi có tình nguyện không?
Lăng Thiên kêu lên:
- Hắn là Yêu Hoàng, sao tôi có thể ở cùng với hắn được?
Giọng chợt ngừng lại, Lăng Thiên đột nhiên phát hiện không thích hợp, vội hỏi lại:
- Tôn chủ, sao người lại hỏi vấn đề này?