Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 192 : Trọng Thập Hùng Tâm

Ngày đăng: 04:46 22/04/20


Lắc đầu nhè nhẹ, Lục Vân hạ giọng nói:



- May mắn đây chỉ là truyền thuyết, nếu không thật khiến người ta cảm thán. Hiện tại nguồn gốc Thương Sơn Huyết Hà ta đã biết, nhưng Hắc Hà Quỷ Vương đến đó làm gì? Lẽ nào hắn muốn tìm Càn Khôn Ngọc Bích trong truyền thuyết, đó là một vật hầu như không có thật sao?



- Điều này rất khó nói bởi vì phần cuối câu chuyện mơ hồ không rõ, cũng không ai biết Càn Khôn Ngọc Bích trong truyền thuyết cuối cùng thất lạc ở nơi nào. Hắc Hà Quỷ Vương lần này đến nơi đó có lẽ không vì nguyên nhân gì. Bất quá phải truy tìm ngọc bích hay không, không thể biết được. Nghĩ cũng đúng, việc như thế ai có thể suy đoán được?



Ngắt ngang suy nghĩ Lục Vân nói:



- Nàng nói nửa ngày trời vẫn chưa nói Thương Sơn Huyết Hà ở tại nơi nào? Cái tên Thương Sơn dường như chưa từng nghe, nó là địa danh cổ phải không.



Bách Linh nghe xong nhìn chàng, một lúc lâu sau mới nói:



- Chàng chỉ muốn biết rõ hay muốn đi đến đó? Nếu chỉ muốn biết thì thiếp có thể kể. Nhưng nếu chàng muốn đi thiếp hy vọng chàng cân nhắc kỹ bởi vì huyết sát khí trong thể nội chàng rất nặng, Huyết Hà lại là nơi huyết hồn hội tụ rất nguy hiểm với chàng.



Nhìn phía xa xa, Lục Vân bình thản nói:



- Ta hiểu bản thân mình, hảo ý của nàng ta cũng biết. Chỉ là cuộc đời ta luôn truy cầu tung hoành thiên địa, tùy tâm sở dục nên với ta không việc gì không thể. Giống như hiện tại, ta đơn độc đối mặt với thiên hạ chính đạo vẫn ung dung không hề sợ, vì thế nàng không cần lo lắng. Vận mệnh của mình ta hiểu rất rõ, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi nên vận mệnh chính là vô số cuộc gặp gỡ vừa khéo cuối cùng hợp lại thành nhất thể. Vô số lần vấp ngã trong đó tượng trưng cho lận đận trắc trở của vận mệnh ta, định sẵn phải nghịch thiên mệnh.



Hơi do dự, Bách Linh nói:




Đối diện, trên gương mặt mỹ lệ của Ngạo Tuyết có vài phần nhợt nhạt, ánh mắt bất động nhìn lên tường nghĩ về chàng thiếu niên ngày xưa. Một Lục Vân ôn nhu lễ độ tùy tâm mà làm, người khác dù nhìn không thấu nhưng không thể quên, lúc này chàng đang nghĩ gì? Đang nhớ về mình và Thương Nguyệt hay bầu bạn Bách Linh và đang chìm đắm trong niềm hạnh phúc vô bờ?



Khóe môi nàng nhế ch lên một chút tiếu ý miễn cưỡng thấp thoáng hiện lên. Điều gì khiến nàng cười, điều gì làm nàng nhớ mong? Là kỷ niệm ngày xưa hay lời thề khắc cốt?



Gió đã lặng im và không có hồi âm, tin tức của nàng không có cách nào truyền đi.



- Trời có khi thì trong có khi thì nhiều mây, trăng cũng có lúc tròn lúc khuyết. Thiên địa chính khí tự nhiên trường tồn nhân thế, nhưng hiện thực có lúc cần chúng ta vẫn phải thuận theo dòng nước, bất kể việc gì đều vì bản thân. Lần này việc tuy do Kiếm Vô Trần rắp tâm bới móc, nhưng Lục Vân đích xác thân hoài vô số pháp quyết, điều này rõ như ban ngày khiến chúng ta không thể phủ nhận. Hiện tại Kiếm Vô Trần nắm đại quyền trong tay, lại có tam phái liên minh toàn lực hỗ trợ, chỉ một Dịch viên chúng ta chẳng thấm vào đâu. Hơn nữa, Dịch viên vốn là một trong Lục viện sáng lập gần hai ngàn năm. Vì thiên niên truyền thừa của Dịch viên, chúng ta phải tiếp tục phát triển Dịch viên thật tốt, quyết không thể trở thành thiên cổ tội nhân.



Tiếng than khẽ lan tỏa trong không khí. Mọi người đều trầm lặng không nói, cơ nghiệp ngàn năm không thể vì ân oán cá nhân mà hủy đi trong chốc lát. Trong những người ở đây, Vân Phong kích động nhất song với đại sự như vầy hắn vẫn hiểu cho hoàn cảnh của Huyền Ngọc chân nhân. Những người khác tuy hết sức không tình nguyện nhưng việc đã phát sinh, lúc này nói nhiều cũng phí công.



Tĩnh Nguyệt đại sư thấy mọi người đều im lặng, khẽ dẫn dắt sang vấn đề khác nói:



- Khi cuộc chiến ba ngày trước kết thúc, Bách Linh Khổng Tước công chúa của Thiên Chi đô từng nói Đạo viên gặp nạn. Hiện thời, bổn môn Càn Nguyên sư huynh dẫn Phong Viễn Dương cùng Lý Hoành Phi đi trước chi viện, không biết chưởng giáo sư huynh có tin tức gì không?



Huyền Ngọc chân nhân nhìn lướt qua mọi người, bi thương nói:



- Đã có tin tức đưa về, bất quá đây là tin xấu nên ta luôn không đề cập đến sợ mọi người biết được trong lòng càng khó chịu. Sư muội đã hỏi ta cũng thông báo cho mọi người biết. Theo tin tức Hoành Phi truyền về nói, khi họ theo cao thủ tam phái Lục viện đến nơi thì cả Đạo viên cao thủ đã bị tận diệt, chỉ còn lại số ít người tu vi cao cường thân mang trọng thương liều mạng lần cuối. Trận chiến đó hầu như tiêu diệt toàn bộ Đạo viên, nếu như cao thủ Lục viện không kịp thời đến nơi, chắc chắn Đạo viên bị san thành bình địa và vĩnh viễn biến mất trong Nhân gian.