Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 193 : Đạo Viên Bị Hủy
Ngày đăng: 04:46 22/04/20
Kinh ngạc nhìn Huyền Ngọc chân nhân, Huyền Âm hỏi:
- Sư huynh, có nhầm lẫn không? Đạo viên từ xưa đến giờ cao thủ như mây, Thất Huyền chưởng giáo và Vô Vọng tuy ở đây nhưng các cao thủ khác còn rất nhiều, so với Dịch viên chúng ta chỉ mạnh hơn, làm sao dễ dàng bị yêu vật của Yêu vực tiêu diệt.
- Điểm này không chỉ mình đệ ngay cả những người có mặt tại hiện trường cũng khó tin nổi. Theo tin tức truyền về, sau khi Lục viện cao thủ đến nơi song phương lập tức bạo phát giao phong kịch liệt. Vẫn nghĩ với sức mạnh Lục viện chiến thắng là điều tất nhiên, đáng tiếc dù đẩy lùi được cao thủ Yêu vực vẫn có hơn mười bảy vị cao thủ tử trận. Nghe nói Kiếm Vô Trần giao chiến với thủ lĩnh yêu vật Hắc Sát Hổ Vương cuối cùng không phân thắng bại. Lần này cao thủ Yêu vực rất nhiều, từ Yêu vực thoát ra hơn một trăm ba mươi tên, sau cuộc chiến tổn thất gần ba mươi tên nhưng thực lực còn lại vẫn rất mạnh, không mảy may thua kém chính đạo cao thủ.
Sắc mặt bình tĩnh vô pháp che đậy chấn động trong lòng, Huyền Ngọc chân nhân cố gắng duy trì vẻ bình thản song tất cả những người đang có mặt đều biến sắc.
- Sau đó song phương có tiếp tục chạm trán không, không phải việc này kết thúc đơn giản vậy sao?
Tử Dương chân nhân vội vã mở miệng chất vấn, lão cũng bị chấn động bởi sự kiện trọng đại này.
Lắc đầu nhè nhẹ, Huyền Ngọc chân nhân nói:
- Sự tình tự nh hiên không đơn giản như thế, với tính cách không thừa nhận thất bại của Kiếm Vô Trần có thể để yên được sao. Hôm đó sau khi xử lý xong mọi chuyện, Kiếm Vô Trần lập tức phái cao thủ truy tầm hạ lạc Hắc Sát Hổ Vương bắt đầu bố trí kế hoạch làm sao tiêu diệt chúng. Trong thư nói, hoàng hôn ngày thứ hai Lục viện cùng Tam phái phối hợp hành động bất ngờ đánh úp tại một sườn núi. Lần này, chính đạo đã có sự chuẩn bị nên trước khi hành động phân phối tốt nhiệm vụ mạnh ai nấy làm, dự định tiêu diệt toàn bộ yêu vật. Tuy nhiên khi chân chính giao thủ, song phương mới phát giác thực lực đôi bên quân bình, vậy mà không ai chịu kém. Cuộc chiến giằng co bắt đầu xảy ra, song phương lâm vào tình cảnh khổ chiến khiến cho các cao thủ tử vong gia tăng nhanh chóng. Đại chiến diễn ra được một canh giờ, cuối cùng vẫn là Yêu vực triệt thoái nhưng trong số thi thể lưu lại nơi đó cao thủ chính đạo lại chiếm phần lớn. Trong thư Viễn Dương có nói, với cảm nhận của hắn cao thủ Yêu vực lợi hại hơn nhiều so với cao thủ Quỷ vực. Thiên Kiếm Khách cũng thừa nhận, trong Vực chi tam giới Quỷ vực yếu nhất, Yêu vực mạnh nhất. Bởi vì Quỷ vực đa số hồn phách tán mà không tụ, tu luyện không dễ. Yêu vực cai quản tất cả yêu linh dị vật trên thế gian, các cao thủ đều có bản thể, căn cơ vững chắc thân thể cường hoành vì vậy tu vi rất cao. Tuy nhiên yếu tố quan trọng nhất chính là Nhân gian bách thú vô số Yêu vực có bao nhiêu đại quân không ai biết
- Sư huynh nói như vậy một khi Yêu vực cao thủ tổng tấn công Nhân gian, thiên hạ sẽ lâm nguy sao? Hiện thời chỉ riêng cao thủ Ma vực đã khiến người ta đau đầu, nếu cộng thêm Quỷ vực, Yêu vực, như thế giới tu chân chắc khó tránh khỏi kiếp nạn.
Tĩnh Nguyệt đại sư lạnh lùng nhìn lão. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Hừ một tiếng giận dữ, Tử Dương chân nhân sắc mặt phẫn nộ, nhưng không biết làm sao phản bác. Tuy đây chỉ là phỏng đoán nhưng nếu thật sự đúng như vậy, Kiếm Vô Trần dùng thân phận Minh chủ ra lệnh Dịch viên, Dịch viên cũng vô pháp từ chối. Khi đó hắn đơn giản chỉ thi hành tiểu kế thì có khả năng dồn Dịch viên vào chỗ vạn kiếp bất phục.
Sau khi im lặng một lúc, Huyền Ngọc chân nhân đứng dậy nói:
- Được rồi, việc này trong lòng mọi người đã hiểu rõ, tạm thời không nên xung đột với Kiếm Vô Trần. Đợi sau khi hạo kiếp Nhân gian qua đi, chúng ta lại từ từ nghĩ biện pháp khôi phục sự hưng thịnh ngày xưa. Bây giờ mọi người hãy đi nghỉ ngơi, ngày mai sư muội cùng Huyền Âm sư đệ đi gấp đến trung du Hoàng Hà hội hợp cùng Liên minh, giúp đỡ chính đạo sớm giải quyết việc Yêu vực. Còn Tử Dương sư đệ và Vân Phong, Ngạo Tuyết nghỉ ngơi thêm vài ngày, đợi sau khi tâm tình trở nên bình tĩnh rồi lên đường. "Hạo kiếp trôi qua, vượt qua được không?"
Nở nụ cười buồn bã, câu nói của Tử Dương chân nhân làm cho Huyền Ngọc chân nhân đang bước ra ngoài chấn động, đột nhiên dừng bước.
Xoay người, Huyền Ngọc chân nhân nhìn Tử Dương than khẽ nói:
- Bất kể có vượt qua hay không, chúng ta không thể đầu hàng. Nhớ lại Lục Vân ba ngày trước, hắn vô số lần đứng ở lằn ranh sinh tử vẫn tiếp tục kiên trì cuối cùng vẫn an toàn rời khỏi. Vì thế chúng ta dù biết rõ nguy hiểm cũng không thể chùn bước, nhất định phải dũng cảm đối mặt.
Nói xong xoay người bước đi, ba người còn lại trong các trầm tư không nói gì.