Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 356 : Phong Ấn Chi Vật
Ngày đăng: 04:48 22/04/20
Cười một tràng lạnh lùng, ma tôn nói:
- Bổn tôn chủ đề tỉnh ngươi, bất quá là vì tốt cho ngươi, ngươi nghĩ rằng ngươi xứng đáng để ta phải sợ hãi sao? Nói thật, nếu không phải nể nang Lục Vân một phần, thì ta làm sao lại nói chuyện vô ích với ngươi chứ. Hiện tại ngươi không biết thức thời, thì đừng kỳ quái là tại sao ta lại hạ thủ vô tình.
Vừa nghe đến tên của Lục Vân, Trương Ngạo Tuyết và Lâm Vân Phong tức thì đâm ra ngơ ngẩn, chẳng lẽ hắn ta có quan hệ gì với Lục Vân?
Bên cạnh, Thiên Mục Phong lập tức cùng với Pháp Luân đại sư giao đàm, chỉ nghe hắn hỏi:
- Đại sư, ta muốn thỉnh giáo một vấn đề, hiện tại tất cả môn hạ Bồ Đề học viện của đại sư phải chăng đều tụ tập ở đây, vậy có cao thủ nào đang trấn thủ nơi khác không, sao lại không đến đây?
Pháp Luân đại sư đảo mắt nhìn xung quanh, rồi lắc đầu đáp:
- Cao thủ của viện phần lớn đã đi cùng Chưởng giáo đến Lục Viện liên minh, số còn lại chỉ là đệ tử phổ thông, một phần thì đã được ta phân tán ra ngoài, còn lại những đệ tử có tu vi kha khá đều đang ở đây. Thiên thiếu hiệp hỏi như vậy, không biết có dụng ý gì?
Thiên Mục Phong thần sắc biến đổi, trầm giọng nói:
- Đại sư đừng hiểu lầm, bởi vì trước lúc gặp các vị, chúng tôi đã một lần được diện kiến một vị khô sấu hòa thượng. Vốn nghĩ rằng là cao thủ của Bồ Đề học viện của đại sư, nhưng hiện tại trông có vẻ như chúng tôi đã lầm. Mặc dù vị hòa thượng đó chưa một lần nói ra pháp hiệu của mình, nhưng theo như vãn bối suy đoán, thì tu vi của lão ta e rằng còn cao hơn đại sư, vì vậy vãn bối nghĩ điều này có phần cổ quái.
Pháp Luân đại sư thần sắc lập tức kinh hãi, ngạc nhiên nói:
- Có sự việc này à, làm sao chúng tôi không biết chút nào nhỉ? Thiên thiếu hiệp nhìn có hoa mắt không vậy?
Thiên Mục Phong lắc đầu đáp:
- Điều này đích thực là thiên chân vạn xác, chúng tôi còn cùng với vị hòa thượng đó trò chuyện, làm sao lầm lẫn được.
Nói xong liền cẩn thận thuật lại diễn biến sự tình xảy ra trước đó, Pháp Luân đại sư nghe xong thần sắc đại biến.
Lạnh lùng nhìn ma tôn, Lâm Vân Phong cất giọng truy vấn:
Thiên Mục Phong trầm trọng nói:
- Cô nương chưa tùng nghe danh của thanh kiếm này, nên không biết được sự tà ác và tàn độc của nó. Thanh kiếm này hiệu xưng là thế gian chí độc chi khí, vì thế chỉ khi được người cực kỳ âm độc trên thế gian vận dụng thì mới có thể phát huy được công hiệu của nó. Người bình thường e là phải chết, tính ra nếu cảm thấy âm độc chi nhân đó không đủ độc ác, thì cuối cùng rồi cũng bị thanh kiếm này biến thành cực kỳ tà độc, không có dược liệu nào có thể cứu được!
Trương Ngạo Tuyết thần sắc biến đổi, hạ giọng nói:
- Nguyên lai là vậy, đúng là ác độc làm sao. Hiện tại chúng ta đã biết được đáp án rồi, hãy mau mau tìm ra biện pháp đi? Vân Phong đã không xong rồi, tối đa là cũng chỉ duy trì thêm vài chiêu nữa thôi.
Thiên Mục Phong nhíu mày trầm tư, nói với chính mình:
- Hiện tại điểm còn thiếu duy nhất là không biết lão hòa thượng đó muốn cái gì, lão ta muốn cả hai, hay chỉ là một thứ trong cả hai?
Trong khi suy nghĩ, một tiếng nổ long trời truyền lại. Chỉ thấy Lâm Vân Phong kinh hãi kêu lớn một tiếng, thân thể văng xuống va vào mặt đất, thụ trọng thương. Nhưng ngay lúc này, Bồ Đề học viện môn hạ đã tập hợp thành Kim Cương Hàng Ma đại trận đã xung phá ô vân trên thiên không, hóa thành một đạo kim sắc quang trụ trực diện xông thẳng lên trời.
Ngạo nhiên nhìn xuống mấy người Trương Ngạo Tuyết ở dưới mặt đất, ma tôn âm u cười nói:
- Tình huống này càng lúc càng bất diệu rồi, tưởng rằng ngươi nghĩ ra được đối sách tốt. Hiện tại thời gian đàm đạo cũng đủ rồi, đợi đến khi toàn bộ chết sạch hết rồi mới nói ra, lão hòa thượng ngươi nghĩ vậy có đáng không?
Pháp Luân đại sư điềm nhiên nói:
- Phật nói nếu ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục, nếu mọi chuyện đã được chú định sẵn, lão nạp dẫu có ứng kiếp mà tử vong thì âu cũng là do thiên ý, có gì phải sợ chứ?
Nghe xong thì hừ lên giận dữ, ma tôn hét lớn:
- Đến chết mà vẫn còn ngoan cố, ngươi nghĩ bổn tôn không có cách để cho ngươi mở miệng khai ra hay sao? Nếu đã như vậy, thì các ngươi hãy chuẩn bị đi, ta sẽ tống tiễn tất cả bọn ngươi đi xuống địa ngục!
Giận dữ gầm lên, toàn thân ma tôn ma mang chớp sáng, nộ khí kinh thiên xông thẳng lên mây. Lúc này, sự an tĩnh trong lành trên Cửu Hoa sơn bị bao phủ bởi một cỗ ma vân. Khắp tứ phía cuồng phong bạo thổi, nộ khiếu lôi minh, thật ra tất cả đang biểu thị điều gì?