Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 396 : Ý Liêu Chi Ngoại (Việc Ngoài Dự Đoán)
Ngày đăng: 04:48 22/04/20
Hét lên một tiếng, quỷ tiên liền phát ra ám hiệu, song thủ thi triển Quỷ vực vô thượng pháp quyết Hóa Hồn đại pháp, dùng lực có thể thôn phệ vạn vật hình thành một vách ngăn che chắn, kháng cự lại một kích của Tử Dương chân nhân.
Tứ phía, ba tên quỷ tướng bắt đầu phân bố thế trận, một tên kháng cự chưởng lực hỏa long, hai tên còn lại toàn lực tấn công, quỷ khí giống như một cơn cuồng phong kéo theo mây mù điên cuồng xâm chiếm dần chân nguyên bảo vệ ngoài thân Tử Dương chân nhân.
Trong lúc đối kháng, quỷ tiên dựa vào Hóa Hồn đại pháp chế ngự được hơn nửa tinh lực của Tử Dương chân nhân, khiến ông ta rơi vào thế tấn công của hai tên quỷ tướng. Giữa cơn nguy khốn, Tử Dương chân nhân không chút sợ hãi, nhân lúc kẻ địch đang dương dương tự đắc công phá lớp phòng ngự chân khí, ông bỗng thu lại trường kiếm, toàn thân liệt hỏa bạo phát, vận kình lực của tam muội chân hỏa tu luyện hơn hai trăm năm truyền qua trường kiếm, một phát chặt đứt thân thể hai tên quỷ tướng, luồng chí dương chí cương chi khí thoát ra cuồn cuộn, lập tức tiêu diệt cả hai.
Tên quỷ tiên chứng kiến liền gầm lên giận dữ, toàn thân chuyển biến kỳ ảo, hữu thủ vận kình lực đánh thẳng vào Tử Dương chân nhân, khí lực hóa hồn tiêu phách của quỷ tiên đã phá tan hộ thể chân nguyên, hung hãn kích trúng vào người Tử Dương chân nhân.
Rú lên thảm thiết, Tử Dương chân nhân sắc mặt đại biến, kình lực của Hóa Hồn đại pháp tà ác bao phủ quanh người, xâm nhập lan tỏa khắp cơ thể, ăn mòn dần hồn phách, từng bước đưa ông ta vào đường cùng.
Giữa tình thế nguy hiểm, Tử Dương chân nhân trong lòng cuồng nộ, cố nén đau đớn huy kiếm phản kích đẩy lui tên quỷ tiên. Bước chân loạng choạng, Tử Dương chân nhân mặt tái nhợt, toàn thân quang hoa ảm đạm, hơi thở đứt đoạn, hiển nhiên đã thụ thương nghiêm trọng.
Trừng mắt phẫn nộ nhìn quỷ tiên, Tử Dương chân nhân gằn giọng:
- Muốn giết ta không đơn giản như vậy đâu, trừ phi mạng đổi mạng, dựa vào sức của ngươi làm sao giết được ta.
- Thật không? Để ta xem mệnh của ngươi dài thế nào, còn chịu đựng được bao lâu?
Cất tiếng cười nham hiểm, thân ảnh của quỷ tiên chợt phân làm hai từ trái phải hai hướng điên cuồng tấn công, biến hóa thành vô số quỷ hồn làm mê loạn tầm mắt Tử Dương chân nhân.
Thấy thế, Tử Dương chân chân cười lên tang thương, cả người di chuyển với tốc độ mau lẹ, trong chớp mắt phát ra hàng trăm kiếm ảnh, trong vòng ba trượng tạo thành một khối hồng vân, nhanh như chớp giao chiến kịch liệt với quỷ tiên và quỷ tướng.
Lại nói, mười lăm đệ tử của Dich viên lần đầu tiên phải chiến đấu với quỷ tiên liền liên hợp xuất chưởng. Do thực lực chênh lệch quá xa, trong trận chiến đã có ba đệ tử chết dưới Hóa Hồn đại pháp. Tình thế càng lúc càng tệ hại, thêm ba tên quỷ tướng nhập trận như trời tuyết thêm sương muối khiến mười hai đệ tử còn lại rơi vào tuyệt cảnh, chỉ một lúc đã chết thêm sáu người, còn lại sáu người vẫn cố gắng phản kháng.
Cảm nhận tử vong càng ngày càng gần, một đệ tử đang thụ trọng thương hét lên thật to:
Nhìn Huyền Ngọc chân nhân mồ hôi đầy mặt, thân thể run rẩy, Âm Thi quỷ vương âm hiểm nói:
- Nội công tu luyện của ngươi còn kém bản vương một bậc, ta khuyên ngươi nên nhận mệnh, hà tất phải phung phí sức lực làm gì.
Huyền Ngọc chân nhân chỉ phẫn nộ nhìn hắn, dồn toàn bộ chân nguyên vào song thủ, hy vọng có thể áp chế quang trụ kia. Âm Thi quỷ thấy thế hừ nhẹ một tiếng, khí thế toàn thân đột ngột tăng lên, một sức mạnh không gì chống nổi bạo phát đánh bay Huyền Ngọc chân nhân ra xa.
Loạng choạng rơi xuống mặt đất, Huyền Ngọc chân nhân dùng kiếm chống đất ổn định thân hình, nhìn quỷ vương vẻ mặt tự phụ, trên khuôn mặt tái nhợt của Huyền Ngọc chân nhân phủ đầy nét tang thương, nhãn thần lại toát ra ý chí kiên định.
Từ giây khắc đầu tiên, ông dường đã biết được kết cục, nên trong lúc này, ngoài cảm giác đôi chút tiếc nuối, Huyền Ngọc chân nhân tịnh không có gì phải hối hận. Là chưởng giáo của Dịch viên, khi Dịch viên gặp nạn phải đứng ra gánh vác sự tồn vong của nó là điều tất nhiên, cho nên ông thản nhiên đối mặt với vận mệnh.
Đoán được ý nghĩ trong mắt Huyền Ngọc chân nhân, Âm Thi quỷ vương cười khinh miệt, chậm rãi tiến đến gần. Vừa ngang bước thứ ba, một luồng khí tức kỳ lạ bỗng nhiên truyền tới, quỷ vương liền dừng chân, đảo mắt ra bên ngoài pháp giới.
Thất kinh hô lên một tiếng, Âm Thi quỷ vương ngạc nhiên nhìn vào Hắc Ám tôn chủ, cất giọng lạnh lùng:
- Không ngờ Hắc Ám tôn chủ cũng đến góp vui, thực sự là khiến người khác khó tưởng tượng.
Hắc Ám tôn chủ nhìn lướt qua song phương, cười nhạt nói:
- Quỷ vương đại nhân đến được, vậy ma tôn ta không thể tới sao, đây là đạo lí gì vậy?
Nhãn thần Âm Thi quỷ vương liên tục biến chuyển, cười lạnh đáp:
-Bản vương chỉ là có chút bất ngờ, chứ chẳng nói ma tôn ngươi không thể tới. Ngươi đã đến góp vui thì những tên này giao cho ngươi là được, bản vương càng thoải mái nghỉ ngơi.