Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 412 : Bất Tường Chi Triệu (Điềm báo chẳng lành)
Ngày đăng: 04:48 22/04/20
Khu phía tây tòa biệt viện của Lục Viện liên minh trên Hoa Sơn, nơi những đệ tử Dịch viên đang trú ngụ.
Trong phòng Càn Nguyên chân nhân, năm người của Dịch viên đang cùng bàn bạc.
Huyền Âm chân nhân lên tiếng trước:
- Tình hình hiện nay mọi người đều rõ cả rồi, các cao thủ của liên minh đã mất hết tinh thần, vì vậy coi như không thể trông đợi gì ở họ nữa. Chúng ta tập trung đến đây là để suy tính và cùng nhau bàn bạc cách giải quyết tình thế.
Tĩnh Nguyệt đại sư than rằng:
- Một số việc có thể bàn bạc ở đây nhưng tuyệt đối không nên tùy tiện đem ra nói ở nơi khác, nếu không e sẽ chỉ càng chuốc thêm phiền phức mà thôi. Tuy hiện nay chúng ta ai cũng cảm thấy không thoải mái và gần như đã mất hết lòng tin vào liên minh, nhưng chắc hẳn bọn họ cũng bực tức không kém, vì vậy nếu bây giờ chúng ta thể hiện thái độ bất mãn ra ngoài, sẽ có lúc xảy ra xung đột, như vậy quả không hay ho gì.
Huyền Âm chân nhân tỏ vẻ phản đối:
- Có gì phải sợ chứ, sự thật vẫn là sự thật, hoàn cảnh hiện nay bất kỳ ai cũng nhận thấy rõ, sao lại không để người ta nói? Hơn nữa, liên minh giờ chẳng phải đang thất bại thảm hại sao, tình cảnh đến nước này mà vẫn không có bất kỳ phương án giải quyết nào, chỉ co rút ở đây làm con rùa, thật quá ư hồ đồ!
Tĩnh Nguyệt đại sư thấy vẻ giận dữ của Huyền Âm chân nhân bèn hỏi:
- Sư đệ nói liên minh không đưa ra được phương án giải quyết, vậy theo đệ, bọn họ nên làm thế nào mới phải?
Huyền Âm chân nhân trả lời:
- Phân tích tình hình hiện tại, có thể thấy lục viện đã mất tứ viện, chỉ sót lại Dịch viên chúng ta và Bồ Đề học viện mà thôi. Theo lời Bách Linh nói trước đây thì lục viện cuối cùng sẽ bị tiêu diệt hết, như vậy nhị viện khó tránh khỏi số mệnh đã định. Vì thế, trong tình cảnh này, điều đầu tiên và quan trọng nhất mà Lục Viện liên minh nên hành động là làm sao có thể duy trì sự tồn tại của nhị viện, tránh cho dự đoán có thể thực sự xảy ra. Nhưng hãy xem họ đã làm những gì?
Nghe Huyền Âm chân nhân nói vậy, mọi người đều gật đầu đồng tình, tỏ ý lời của Huyền Âm chân nhân thực sự rất có lý.
Phong Viễn Dương đứng bên tán thưởng:
- Sư thúc nói rất đúng, chỉ đáng tiếc liên minh bây giờ thực chất do tam phái làm chủ, lục viện chúng ta chỉ được xếp là thứ yếu mà thôi, bọn họ căn bản không còn coi chúng ta ra gì nữa. Phân tích tình thế Nhân gian hiện nay, có thể thấy rõ chỗ dựa thực sự của liên minh chính là Vân Chi pháp giới và Cửu Thiên Hư Vô giới, còn chúng ta vô hình chung đã trở thành nhân tố có hay không đều chẳng quan trọng. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn
Huyền Âm chân nhân bực mình nói:
- Đã coi thường chúng ta đến vậy, cớ sao ban đầu còn đề nghị liên minh làm gì, như thế này thà chúng ta quay lại Dịch viên, cắt đứt quan hệ với bọn họ.
Nghe câu này, Càn Nguyên chân nhân gắt:
- Về sau thì sao, đệ cảm nhận thêm được những gì nữa, mau nói ra đi.
Huyền Âm chân nhân lắc đầu đầy đau thương, than rằng:
- Không còn gì cả, vì những cảm giác đó đã biến mất hết rồi.
Càn Nguyên chân nhân tái mặt, lùi về sau hai bước, miệng mấp máy gì đó.
Tĩnh Nguyệt đại sư tỉnh táo lên tiếng:
- Sư đệ, theo lời đệ nói thì rõ ràng Dịch viên đã xảy ra chuyện không hay. Nhưng chỉ suy đoán bằng cách này, chúng ta sẽ không thể khẳng định chắc chắn được điều gì cả, đệ có thể nói thêm chút gì không, để chúng ta từng bước phân tích mọi chuyện.
Huyền Âm chân nhân quay sang nhìn đại sư, ánh mắt vô cùng phức tạp, đáp:
- Sư tỷ, trong tứ viện của Dịch viên chúng ta, về Âm Dương thuật số, có thể nói Âm viện của đệ là tinh thông nhất và cũng rành nhất về chiêm tinh đoán tượng. Vừa rồi khi cảm thấy bất an, điều đầu tiên đệ nghĩ đến chính là Dịch viên xảy ra chuyện chẳng lành, vì vậy đệ đã bấm đốt ngón tay phán đoán, kết quả thực sự quá rõ ràng, đến mức đệ không muốn tin là thật, đồng thời mọi người cũng sẽ không nguyện tin vào nó.
- Sư thúc, rốt cuộc thúc đã tính được những gì, mau nói cho mọi người cùng rõ để đỡ băn khoăn?
Lý Hoành Phi nhìn Huyền Âm chân nhân, bất an hỏi. Phong Viễn Dương đứng cạnh mấp máy môi, hiển nhiên cũng mang cùng tâm trạng.
Huyền Âm chân nhân cười đau khổ, nhìn lên bầu trời đầy mây, cất giọng hoang vắng:
- Còn nhớ khi lục viện đấu võ, chưởng giáo sư huynh nói là chỉ được hai người tham gia, khi ấy ta rất muốn đi, đáng tiếc do Tử Dương sư huynh thiết tha quá nên Huyền Ngọc sư huynh đã đồng ý để Tử Dương tham dự. Khi ấy, thật lòng ta không phục, đến bây giờ ta vẫn muốn tranh cao thấp với huynh ấy, nhưng đã không còn… cơ… hội… rồi…
Nhìn ông, mọi người thoạt đầu tỏ vẻ khó hiểu, tuy nhiên khi nghe đến chữ cuối thì Càn Nguyên chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư sắc mặt đều đại biến, cả bốn người đồng thời nắm lấy y phục của Huyền Âm chân nhân, hỏi lớn:
- Cái gì, đệ nói gì? Chắc chắn đệ nhầm rồi, đây không thể là sự thật, không thể được!
Những tiếng kêu gào điên cuồng đầy vẻ nghi ngờ vang lên, bất kể là Càn Nguyên chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư, Lý Hoành Phi hay Phong Viễn Dương đều không thể tin vào tai mình.
Hạo Vân cư sĩ tỉnh táo đứng cạnh từ tốn cất giọng:
- Không thể, sáng nay khi ta rời khỏi nơi đấy, mọi chuyện vẫn tạm ổn mà, làm sao lại như thế được?