Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 413 : Thương Tang Tình Hoài

Ngày đăng: 04:48 22/04/20


Huyền Âm chân nhân thương cảm nhìn mọi người, than rằng:



- Ban nãy, cảm giác bất an đó sở dĩ mãnh liệt đến vậy, có thể xuyên qua thiên sơn vạn thủy, chính là do Tử Dương đã phát động Huyền Dương Giải Thể đại pháp, dùng thân thể trọng thương bạo phát lực lượng mạnh gấp bảy lần, nhờ vậy sinh ra tâm niệm vô cùng mạnh mẽ có thể truyền thẳng đến tận đáy lòng đệ. Bằng không, với tu vi của sư huynh, thử hỏi liệu với khoảng cách xa đến vậy, chúng ta có thể cảm nhận được rõ ràng như thế chăng?



- Không! Không thể như vậy! Ta không tin!



Tiếng hét thất thanh vang lên, Càn Nguyên chân nhân hiển nhiên khó thể chấp nhận tin tức kinh hoàng ấy.



Lúc này, mọi người trong viện đều nghe tiếng kéo tới, tập trung vòng quanh hỏi han sự tình.



Khi biết rõ mọi chuyện, cao thủ các viện đều tiếc thương an ủi. Pháp Quả đại sư của Bồ Đề học viện lên tiếng:



- Các vị đạo hữu không nên quá lo lắng, loại cảm ứng tâm linh này tuy là bản năng thần kỳ của người tu chân, nhưng không phải lúc nào cũng chính xác. Ta tin rằng mặc dù Dịch viên sẽ có ngày gặp kiếp nạn, nhưng không chắc đã xảo hợp đúng vào hôm nay, vì vậy mọi người chớ nên quá lo âu!



Tĩnh Nguyệt đại sư nói giọng thê thảm:



- Ý tốt của đại sư chúng ta xin ghi nhận, chỉ có điều Huyền Dương Giải Thể đại pháp của bản môn một khi triển khai thì không thể tránh khỏi tử vong. Huyền Âm sư đệ đã cảm nhận chính xác khí tức ấy đến vậy, e việc này là thật. Bây giờ ta sẽ lập tức quay về Dịch viên, hi vọng còn có thể kịp.



Dứt lời, đại sư xoay người định đi ngay, nhưng liền bị Hạo Vân cư sĩ cản lại.



- Không nên quá xúc động, Huyền Ngọc đạo hữu cớ sao phải giải tán Dịch viên môn hạ, mục đích này hẳn đại sư hiểu rõ. Bây giờ đại sư quay lại đấy chẳng phải đã làm trái ý người sao, hơn nữa, về kịp hay không là cả một vấn đề. Dù lời Huyền âm đ*o hữu là đúng thì thời gian từ Hoa Sơn về đấy cũng khó mà kịp được. Còn nếu dự đoán đó không đúng, đại sư về đấy chẳng phải mất công vô ích để quay lại đây sao?



Hạo Vân cư sĩ phân tích tình hình hiện tại để khuyên nhủ đại sư.



Tĩnh Nguyệt đại sư thở dài, vẫn biết lời Hạo Vân cư sĩ nói là rất có lý, nhưng bản thân có thể ngồi yên được sao?



Vừa suy nghĩ, bà vừa quay sang nhìn Càn Nguyên chân nhân, thấy người đã được Thất Huyền chân nhân của Đạo viên khuyên giải, không ngăn được cất tiếng hỏi:



- Sư huynh, huynh là người đứng đầu, huynh nói xem nên xử trí sao bây giờ?



Càn Nguyên chân nhân nhìn mọi người, ánh mắt đảo qua môn hạ Dịch viên, đau xót nói:



- Nước xa không cứu nổi lửa gần, Dịch viên, chắc chắn chúng ta phải trở về, nhưng hiện tại…ai…



Hiểu rõ hàm ý trong tiếng thở dài ấy, Tĩnh Nguyệt đại sư thống thiết nhìn quanh rồi hướng mắt lên trời thẳm, gửi một lời chúc phúc tới Tây Thục Dịch viên xa xôi.



Bốn phía, cao thủ lục viện không ngừng an ủi khuyên giải, năm người Dịch viên thần sắc ảm đạm, vẻ mặt thê lương.
- Ngày mai? Phải chăng nàng đã nhận thấy điều gì? Hay là…



- Không cần hỏi nhiều, huynh cứ nhớ vậy là được rồi. Có xảy ra chuyện hay không ta cũng không dám khẳng định, nên chẳng thể cho huynh biết được. Thôi, ta phải về rồi.



Dứt lời liền trở lại phòng mình.



Nàng vừa đi được hai bước, cánh cửa phòng thứ hai bên phải đột ngột mở toang, chỉ thấy Huyền Âm chân nhân vụt ra ngoài sân, ánh mắt hướng thẳng về chân trời phía tây nam không rời. Ngay lập tức, Càn Nguyên chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư và Phong Viễn Dương nghe tiếng động cũng vội chạy ra đứng ngoài hành lang, dõi theo động tĩnh của Huyền Âm chân nhân.



Nhẹ nhàng hạ thân cạnh Huyền Âm chân nhân, Tĩnh Nguyệt đại sư khẽ giọng hỏi:



- Sư đệ, lại phát hiện ra việc gì rồi sao?



Huyền Âm chân nhân quay sang nhìn sư tỷ rồi lại nhanh hướng mắt về phía xa nơi chân trời, đoạn cất giọng khẳng định:



- Vân Phong đã đến, nó đang tới đây với tốc độ cực nhanh, đệ nhận ra khí tức của nó đang rất gần.



Tĩnh Nguyệt đại sư biến đổi sắc mặt, ngạc nhiên hỏi:



- Vân Phong? Vậy còn Ngạo Tuyết thì sao? Đệ có cảm nhận được khí tức của Ngạo Tuyết không?



Huyền Âm chân nhân ngưng thần bất động, thanh quang lưu chuyển không ngừng quanh mình, một lớp khí tức thần bí phát ra ngoài với tốc độ vô cùng nhanh, dùng phương thức đặc trưng thăm dò khí tức nơi xa. Sự thi triển của Huyền Âm chân nhân khiến các cao thủ ở Hoa Sơn nhanh chóng nhận ra điều khác thường, lần lượt tụ tập.



Rất nhanh sau đó, Diệp Tâm Nghị, Kiếm Vô Trần và cao thủ tam phái cũng đến nơi, vô cùng bất ngờ khi thấy tất cả cao thủ lục viện đều tập trung hết ngoài sân vườn, thần sắc khó hiểu chăm chú quan sát Huyền Âm chân nhân.



- Có chuyện gì thế này, ông ta đang làm gì vậy? Còn nữa, Hạo Vân cư sĩ về từ khi nào sao không ai thông báo cho chúng ta?



Lộ vẻ bực tức, Diệp Tâm Nghi lên tiếng.



Bồ Đề học viện Pháp Quả đại sư vội trả lời:



- Xin minh chủ bớt giận, Hạo Vân chưởng giáo vừa tới nơi không lâu, còn đang chuẩn bị nghỉ ngơi đôi chút, định ngày mai mới thông báo cho minh chủ. Còn Huyền âm đ*o hữu của Dịch viên lúc này đang thăm dò một luồng khí tức ở xa nên mọi người mới đến xem chứ không có việc gì lớn lao cả.



Diệp Tâm Nghi chỉ hừm một tiếng không nói thêm, Kiếm Vô Trần đứng cạnh nghe vậy liền hỏi:



- Thăm dò khí tức ở xa? Là chuyện gì đây?