Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 509 : Lục Vân trọng thương
Ngày đăng: 04:49 22/04/20
Thấy vậy, Lâm Vân Phong lúng túng cười rồi nhẹ giọng nói:
- Theo tình hình trước mắt mà phân tích, Lục Vân một mình xông lên Đan Hoa sơn, với thực lực của Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang thì rõ ràng Lục Vân không cách nào thắng được, điểm này mọi người phân tích đều thấy được. Mà hiện nay, Chính Đạo liên minh đã biết được tin này, vậy thì…
Nói đến đây Lâm Vân Phong bỗng nhiên hạ thấp giọng, sau phút chốc giọng mới bình thường trở lại tiếp tục:
- Suy đoán của con là như vậy, còn thật ra ai là người có lợi thì con vẫn chưa đoán ra. Nhưng con có thể chắc chắn một điều, người nào truyền tin này ra thì nhất định người đó rất quan tâm đến việc này.
Nghĩ kĩ một hồi, mọi người trong phòng đều lộ vẻ tán thưởng, rõ ràng là rất hài lòng với suy đoán này.
Huyền Âm chân nhân cười nói:
- Đầu óc của con cũng không tồi, phân tích sự việc có đầu có đuôi, chỉ có điều khi hành sự thì lại quá kích động. Được rồi, nguyên nhân đại khái của việc này mọi người cũng đã biết, chúng ta không cần phải suy nghĩ quá nhiều về người đứng đằng sau đó là ai. Hiện tại, con hãy lo chữa trị vết thương, cố gắng phục hồi trong thời gian sớm nhất mới phải.
Nói xong liền đứng dậy rồi cùng với những người khác rời khỏi.
******************************
Đan Hoa sơn lúc này đầy ắp không khí chiến sự.
Ở giữa, thân thể Lục Vân lúc này bề ngoài vẫn đang lấp lánh hào quang ngũ sắc mà quang mang hỗn loạn như thể chân nguyên bên trong cơ thể chàng đang xoay chuyển, quay lại cắn nuốt thân thể. Với một chiêu huỷ diệt, Lục Vân dựa vào sự phản kháng của khí huyết sát trong cơ thể, lại thêm sự trợ giúp của "Thái Ất Bất Diệt Thể" để sống sót được trong tình huống mười phần chắc chắn chết. Nhưng dù chàng chưa chết, thương thế nghiêm trọng lại khiến cho kinh mạch trở nên hỗn loạn, chân nguyên không cùng tính chất trong cơ thể bị mất đi sự quân bình, khi ý thức của chàng dần mất đi, liền bắt đầu điên cuồng cắn ngược lại linh hồn của chàng.
Trong khi rơi xuống, đôi mắt ảm đạm của Lục Vân lóe lên nét đau thương. Luận về thực lực thì chàng không thể so sánh được với Hắc Ám tôn chủ và Tam Nhãn Long Lang, giữa hai bên có một khoảng cách không thể vượt qua, ngay cả chính chàng trước đó đã bị lực huyết sát khống chế bộc phát sức mạnh kinh người, nhưng kết quả vẫn như vậy, đây chính là sự phân biệt giữa đẳng cấp của tu vi.
Lúc này, sau khi bị trọng thương chàng đã hiểu ra khá nhiều, cũng minh bạch tình hình trước mắt, nhưng sao lại như vậy?
Thử điều chỉnh lại kết cấu phân bố chân khí trong cơ thể, Lục Vân đau khổ phát hiện chính mình đã mất đi khả năng khống chế cơ thể, ý thức đã sớm không cách gì điều khiển hoạt động cơ thể.
Gió, gào thét như rồng gầm, lúc này trên Đan Hoa sơn tiếng gió thét gào có phần cổ quái, phảng phất như đã biến thành một không gian thời gian khác, mọi thứ quen thuộc trước đây đều đã biến mất.
Bầu trời tuyệt đẹp giờ đây chỉ toàn màu đen trắng, giống như một hành lang hun hút trong tâm trí, khắc đầy lên đó là những hồi ức thương đau, tạo nên một loại cảm giác buồn bã.
Dường như trong lúc này tất cả mọi cảnh vật đều đang ở trong một không gian rất đặc biệt, trong đó thiếu đi rất nhiều màu sắc khác nhau.
Bỗng nhiên, một tiếng quát nhẹ truyền đến, một cao thủ của yêu vực bất ngờ xuất hiện cách Lục Vân chừng ba thước, ánh mắt đầy vẻ điên cuồng âm hiểm, đánh thẳng một chưởng lên đỉnh đầu của Lục Vân.
Lục Vân nở nụ cười chua xót, không hề chống trả, chỉ lạnh lùng nhìn tên cao thủ đó, ánh mắt lóe lên vẻ châm biếm khinh thường. Chốc lát, khi chưởng huỷ diệt đó gần đến đầu thì một huyết ảnh đột nhiên xuất hiện. Trong tiếng rít khủng khiếp đáng sợ, Thiên Ảnh Huyết Mị đã chặn trước Lục Vân, con mắt chính giữa trán phát ra một luồng huyết quang xuyên đúng giữa ngực của tên cao thủ Yêu vực.