Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 521 : Vi Diệu Chuyển Biến (Chuyển biến kì diệu)

Ngày đăng: 04:49 22/04/20


Bạch Như Sương nhướng cao đôi mày thanh tú nhìn Liệt Thiên vẻ khó hiểu, không thể lý giải vì sao hắn không nói rõ ràng, không phải bên trong đó còn có ẩn tình gì?



Đang suy nghĩ, Bạch Như Sương đột nhiên phát hiện điều gì đó, khuôn mặt mỹ lệ thoáng ửng hồng, giọng đầy thẹn thùng nói:



- Ta hồi phục rồi, ngươi nên buông tay thôi.



Liệt Thiên nhìn thấy đôi má nàng hồng lên, dung mạo uy nghiêm hiện vẻ thân thiết, cười mỉm trả lời:



- Kể từ lần trước đến nay, tu vi của nàng đã giảm nhiều, nếu không hôm nay đã không gặp nguy hiểm. Hiện tại nàng không nên cử động, ta sẽ có phương pháp giúp nàng gia tăng tu vi rất nhiều, nàng chỉ cần tĩnh tâm phối hợp là được rồi.



Lẩn tránh ánh mắt lấp lánh hào quang bảy sắc của hắn, lòng Bạch Như Sương bất ngờ xuất hiện ý niệm, bản thân thật sự có duyên với hắn sao?



Nhớ lại chuyện cũ, chỉ toàn tâm tu luyện không chút gợn sóng, nào biết được có chuyện bất ngờ. Tự mình không chút chuẩn bị lại đến Yêu vực, rồi cũng đã mất đi sự thanh bạch trong hang động hắc ám. Vốn đã theo đó mà rơi vào hắc ám, ai ngờ không lâu sau lại gặp được đối tượng, rồi hôm nay lại được y cứu về từ bên bờ sinh tử. Có phải là ông trời đã định cho số mệnh cuộc đời này phải cùng y gầy dựng lại mối duyên kiếp trước chăng?



Quan sát thấy phản ứng của nàng, mắt của Liệt Thiên hiện ra vẻ yêu thương vô hạn, phảng phất như tất cả đều quay về một ngàn hai trăm năm trước. Lúc đó hai người cũng đã từng nương tựa vào nhau, cũng từng thân thiết như vậy. Chỉ là thời gian tuyệt đẹp đó đã trôi qua quá nhanh, lưu giữ đến nay chỉ còn vài phần hoài niệm.



- Nghĩ gì vậy, có phải nhớ đến chuyện xưa không?



- Nhớ chuyện xưa? Chuyện xưa đã bao lâu rồi nhỉ? Trăm ngàn năm trước hay là vài kiếp trước?



Nhìn sâu vào mắt hắn, Bạch Như Sương u uẩn hỏi lại, giọng nói có mấy phần kỳ quái.



Hấp háy đôi mắt nhìn nàng, Liệt Thiên trầm ngâm suy nghĩ, đôi môi liên tục mấp máy, nhưng lời vừa đến miệng lại không thể thoát ra, giống như trong tâm không được kiên định, không cách nào nắm bắt được tương lai của hai người.



Một lúc sau, Liệt Thiên quay đi, giọng bình lặng thốt:



- Nàng cũng chưa từng nghĩ tới, thôi thì cứ từ từ. Đợi đến một ngày nàng đã hoàn toàn nhớ lại, lúc đó chúng ta nói lại cũng chưa muộn. Hiện tại, chúng ta nên quay về đã, Huyền Dạ chắc đang nóng lòng chờ đợi chúng ta.




- Chúng ta ra ngoài nói chuyện, ở đây nhường cho Chiến Tâm tôn giả cùng với hai vị đạo hữu phật môn ở lại xem xét, để xem những người đó có cách nào hay không.



Mọi người thoáng lặng, nhưng cũng không nói câu nào, xoay mình đi ra khỏi phòng.



Lúc này, trong phòng chỉ còn Tiên Kiếm môn Chiến Tâm tôn giả cùng với Vạn Phật tông Kim Cương thánh phật, Tịch Diệt thiền chủ và Tĩnh Nguyệt đại sư bốn người.



Đến giữa viện, Càn Nguyên chân nhân sắc mặt lo lắng hỏi:



- Thiên Túc tiền bối, ngài vừa xem xét một lượt, có phương pháp nào giải cứu không?



Thiên Túc đạo trưởng thần sắc có mấy phần cổ quái, lắc đầu nói:



- Chuyện này không ổn, ta đã cẩn thận xem xét qua tình trạng của Trương Ngạo Tuyết, chắc chắn là do vu thuật gây nên. Chỉ là vu thuật thật sự là một môn pháp bí mật, ta cũng không thể khẳng định. Theo như ta biết được, vu thuật có rất nhiều chủng loại, trong đó, tạo ra tình trạng như vậy có không ít hơn ba loại. Nếu chúng ta không tìm ra đúng nguyên nhân gây ra mà cố gắng làm đại chỉ sợ sẽ gây tác dụng trái ngược. Vì vậy…



Nghe đến đó, tất cả môn hạ Dịch viên tỏ ra vô cùng lo lắng, thần sắc hiện rõ vẻ vô cùng lo lắng, mất mát. Thấy thế, các đồng đạo trong lục viện đều bày tỏ thông cảm, rối rít an ủi. Nguồn: https://truyenfull.vn



Nho viên Hạo Vân cư sĩ hỏi dồn:



- Theo kinh nghiệm của tiền bối, có thể hay không đoán xem Trương Ngạo Tuyết là bị loại bí pháp nào đả thương? Bí pháp nào là có khả năng nhiều nhất?



Thiên Túc đạo trưởng thần sắc biến đổi, có vẻ gì đó lúng túng liếc nhìn Thiên Kiếm Khách và Diệp Tâm Nghi, tựa hồ như đang che dấu ẩn tình nào đó.



Thấy thế, Thiên Kiếm Khách mở miệng nói:



- Chuyện đã thế này rồi, cũng không cần phải che dấu làm gì. Ngươi hãy nói rõ ra đi.