Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 791 : Tiêu diệt Quỷ Sát
Ngày đăng: 04:52 22/04/20
Để ý chung quanh, Trần Ngọc Loan nhanh chóng tìm được nguồn gốc của gió âm, chính là ở sườn núi phía Bắc, có một hang núi đen ngòm không ngừng thổi ra khí âm lạnh.
Trần Ngọc Loan phát ra linh thức dò xét động tĩnh bên trong động, trong não nàng nhanh chóng hiện lên một chút quỷ khí hơi yếu ớt. Phân tích cẩn thận, Trần Ngọc Loan phát hiện dáng vẻ quỷ khí này vô cùng yếu ớt, trong lòng không khỏi cảm thấy kỳ quái, đây chính là Vô Gian Quỷ Sát, một trong ba đại hung tà của Quỷ vực chăng?
Quay đầu, Trần Ngọc Loan nhìn về Bách Linh, chỉ thấy nàng mỉm cười gật đầu, phảng phất như nàng đã hiểu rõ mối hoài nghi trong lòng mình.
Bên cạnh, Phần Thiên lên tiếng:
- Minh chủ, ta đã dò ra được nơi ẩn thân của Vô Gian Quỷ Sát, để cho ta đến xử lý hắn.
Trần Ngọc Loan điềm nhiên đáp lại:
- Được, giao hắn cho huynh, mọi người nhớ hết sức cẩn thận. Thần Phong đi theo bên cạnh, thường xuyên để ý đến tình huống chung quanh, tuyệt đối không thể để hắn chạy thoát được.
Phần Thiên và Tư Đồ Thần Phong vâng một tiếng, song song bay thẳng vào trong động.
Đưa mắt nhìn theo hai người bay vào động, Trần Ngọc Loan nhẹ giọng nói:
- Bách Linh tỷ, tỷ khẳng định Vô Gian Quỷ Sát ở trong đó?
Bách Linh cười đáp:
- Thật ra muội không cần phải hỏi, chỉ cần suy nghĩ một chút liền có thể hiểu được tình trạng của hắn.
Trần Ngọc Loan nói:
- Phải vậy chăng, xem ra tu vi muội còn kém phải nỗ lực mới được.
Nói rồi nhẹ nhàng vuốt ve Không Linh điểu và Tứ Linh thần thú trên vai, ánh mắt thể hiện vài phần bình thản.
Bách Linh nhìn nàng, ánh mắt mơ hồ xuất hiện nét cười, cất lời tán dương:
- Ưu điểm lớn nhất của muội chính là thật thà thẳng thắn, cho dù đối diện với bất cứ chuyện gì, muội đều thản nhiên đối diện, không hề che dấu chút nào, điều này rất nhiều người không thể làm được như vậy.
- Khiến huynh phải khổ cực. Bây giờ Vô Gian Quỷ Sát đã bị diệt, mục đích đến đây của chúng ta đã kết thúc, hẳn phải tìm đến mục tiêu kế tiếp, đi thôi.
Xoay người, Trần Ngọc Loan liền đi trước, bốn người nhanh chóng biến mất ở xa xa.
Trên đường đi, Phần Thiên nói:
- Minh chủ, bây giờ cao thủ Ma vực hành tung không rõ, minh chủ đã có tính toán gì chưa?
Trần Ngọc Loan điềm nhiên nói:
- Mục đích của chúng ta chính là dùng khả năng loại bỏ hết tà ác. Trước mắt tạm thời không có hành tung của bọn chúng, nhưng chúng ta có thể tìm kiếm, chỉ cần gặp được tà ác, chúng ta đều có thể hành động.
Thấy nàng nói như vậy, Phần Thiên cũng không nói nhiều, đoàn bốn người liền xuyên qua biển mây, dùng linh thức truy tìm bốn phía.
Đầu giờ thân, Bách Linh đang bay đột nhiên dừng lại, ánh mắt nhìn xuống dưới chân, vẻ mặt hơi có chút dị dạng.
Phát hiện thấy nàng khác thường, Trần Ngọc Loan xoay mình bay đến bên cạnh, hỏi han:
- Thế nào vậy, có phát hiện được gì chăng?
Bách Linh cau chặt đôi mày thanh tú, hơi có chút chần chừ đáp lại:
- Rất kỳ quái, vừa rời tỷ đột nhiên trong lòng nhói lên, phảng phất như có một thanh âm kêu réo tỷ, nhưng rất mơ hồ. Hơn nữa, cũng đúng vào lúc đó, dưới chân truyền đến một luồng khí tức rất kỳ dị đặc biệt, hơi quen thuộc, nhưng lại lóe lên liền biến mất, khiến tỷ nhất thời không biết là ai.
Đúng lúc này, Bách Linh tuyệt đối không biết, đó chính là chân trời xa xa, Lục Vân hãm thân vào tuyệt cảnh đã phát ra một luồng ý niệm cố chấp cuối cùng.
Phần Thiên và Tư Đồ Thần Phong lúc này đã đến, hai người nhìn Bách Linh, trong ánh mắt có chút nghi vấn.
Trần Ngọc Loan không hề giải thích, chỉ nhìn xuống dưới điềm nhiên nói:
- Bay cũng đã nửa ngày rồi, hay chúng ta hạ xuống tìm nơi nghỉ ngơi.
Nắm lấy tay Bách Linh, Trần Ngọc Loan nhẹ nhàng hạ xuống, để lại Phần Thiên và Tư Đồ Thần Phong nhìn nhau, không hiểu được thật ra hai người nữ này có chuyện gì.