Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 842 : Huynh đệ quyết liệt

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Dưới đáy cốc âm lạnh, Ma Phật Huyền Túc nhìn thấy hình bóng từ trên đầu hạ xuống, ánh mắt lộ ra một chút thở dài. Không thể né tránh, tuy trong lòng bất an càng thêm mãnh liệt, nhưng lão lại đứng yên tại chỗ, chỉ đưa mắt nhìn theo hình bóng hạ xuống.



Bốn mắt đối nhau, khuôn mặt ốm o của Ma Phật Huyền Túc lộ ra nét cười phức tạp, miệng lại nhẹ giọng nói:



- Huynh đã đến rồi. Đã nhiều năm qua, chúng ta cuối cùng cũng phải đối mặt nhau.



- Đúng thế, đã nhiều năm rồi, Phật pháp chưa từng tịnh hóa được ma chướng trong lòng đệ, đệ làm sao đối mặt với sư phụ lão nhân gia đây.



Đối diện với Ma Phật Huyền Túc, Tâm Phật khuôn mặt gầy gò nhẹ giọng hỏi.



Ma Phật Huyền Túc vẻ mặt hơi động đậy, trầm ngâm nói:



- Sư huynh, hỏi huynh một câu, ngày đó sư phụ có biết lai lịch chân chính của đệ chăng?



Tâm Phật thản nhiên đáp:



- Đệ cho là sư phụ không biết chăng?



Ma Phật Huyền Túc trầm ngâm, một lúc sau mới lên tiếng:



- Trong lòng đệ cho là sư phụ từ đầu đến cuối không biết được.



Tâm Phật lắc đầu nói:



- Huyền Túc đệ sai rồi, sư phụ từ lúc thấy đệ đã biết được thân phận của đệ, nhưng lão nhân gia người không hề nói ra, ngược lại còn truyền thụ Đại Thừa Phật pháp cho đệ, hy vọng có thể luyện hóa được ma chướng trong lòng đệ. Nhưng đáng tiếc đã vài trăm năm qua, đệ tuy học được Phật pháp thượng thừa của Vạn Phật tông, lại phụ đi tâm huyết của sư phụ.



Ma Phật Huyền Túc cười khổ sở, hỏi ngược lại:



- Phải vậy chăng? Hay là lúc xưa sư phụ đã sai, không nên quá tin tưởng ở Phật pháp, bởi vì Phật pháp tuyệt đối không phải là vạn năng. Đệ đến từ Ma vực, trong máu huyết lúc sinh ra đã có ma tính không cách nào diệt trừ hết, cho dù là Phật pháp có khả năng áp chế được, nhưng lại không cách nào trừ tiệt gốc.



Tâm Phật bật cười phức tạp, nhẹ giọng nói:
- Sư đệ, trước khi chết đệ còn gì hối tiếc trong lòng không?



Bật cười thê lương, Ma Phật Huyền Túc nói:



- Trên đời ai có thể không hối tiếc? Một đời của đệ có lỗi nhất là với sư phụ, đáng tiếc người đã sớm rời đi. Ngoài ra, Ma Thiên tôn chủ và Thiên Kiếm Khách chính là hai người một đời này đệ một lòng muốn chiến thắng, nhưng trước mắt hẳn đã không có cơ hội.



Hơi dừng lại một chút, Ma Phật Huyền Túc giọng nói chợt biến đổi, trầm giọng nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenfull.vn



- Được, không nói chuyện đó nữa. Ma Đà ta ngày đó khoái lạc như thế nào, làm sao lúc này có thể thở ra những hơi ai oán được. Đến đây, sư huynh, chúng ta sinh tử còn chưa định, còn chưa nói được hôm nay ai sẽ lưu lại được nơi này.



Nhìn thấy tính tình lão biến đổi, Tâm Phật nhịn không được lắc đầu thở dài, nghiêm mặt nói:



- Nếu đã như vậy, hãy chuẩn bị đi. Lần này chỉ còn sinh tử, đệ không nên bất cẩn.



Nói rồi bay đến gần, hai tay pháp ấn biến chuyển, toàn thân hiện lên một tầng lửa màu vàng, khiến cho người ta cảm thấy chấn động kinh sợ.



Ma Phật Huyền Túc hô lên một tiếng thất kinh, giọng tàn bạo nói:



- Sư huynh, có cần thiết phải tàn ác như thế không?



Ánh sáng âm u lóe lên, nguyên thần ngưng tụ lại, bên ngoài mờ hiện lên ánh ma đen thẫm, toàn lực phòng ngự.



Tâm Phật trầm giọng nói:



- Huyền Túc, cơ thể huyết nhục của đệ đã bị hủy diệt, Phật pháp nhiều năm đã tiêu tán hơn nửa. Lúc này trong nguyên thần của đệ, Ma tính đã chiếm địa vị chủ đạo, ta không làm như thế thì thật là uổng phí.



Còn đang nói, ngọn lửa sắc vàng đã bao phủ hết nguyên thần củc Ma Phật Huyền Túc, bắt đầu dùng ngọn lửa Phật cực sống động luyện hóa ấn ký ác ma trong nguyên thần của lão.



Bị vây khốn bên trong, Ma Phật Huyền Túc rống lên liên miên, nguyên thần bị thiêu đốt bởi ngọn lửa Phật ánh kim, không ngừng mờ nhạt thu nhỏ, cuối cùng ngưng tụ thành một hạt kim châu đường kính chừng một thốn, chầm chậm xoay tròn.