Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 867 : Thương nghị đối sách
Ngày đăng: 04:53 22/04/20
Hứa Khiết cảm nhận được tình cảm kích động của ba người, lớn giọng nói:
- Trên dưới một lòng, nhất định thành công. Chúng ta cùng nhau nỗ lực lên!
Như vậy, bốn người liền bỏ hết đau thương, toàn thân toát lên vẻ kiên định.
Nhìn thấy tình hình của bốn người, Trần Ngọc Loan nhỏ giọng nói:
- Bách Linh tỷ, vì sao không thấy sư phụ của Ngạo Tuyết tỷ tỷ quay về vậy?
Bách Linh than thở:
- Bọn họ đã không về được rồi.
Trần Ngọc Loan thất kinh, sau đó giọng thương cảm:
- Ba người đi, ba người về, chỉ có một người cũ. Ôi …
Quy Vô đạo trưởng đau lòng lên tiếng:
- Sớm biết như vậy hà tất phải làm thế? Ngày trước nếu bọn họ nghe lời ta khuyến cáo không rời khỏi liên minh hẳn đã không có chuyện rồi.
Bách Linh khổ sở nói:
- Định mệnh đã sắp sẵn, ai cũng không thoát khỏi được. Trước đây ta đã từng cảnh cáo qua bọn họ, gặp được Lục Vân còn có hy vọng, gặp được Lâm Vân Phong chỉ có đau thương mà thôi.
Trần Ngọc Loan thở dài lên tiếng:
- Được rồi, hay là bớt nói đến chuyện này để tránh trong lòng bọn họ càng thêm khó bỏ qua. Được, bọn họ về lại rồi, chúng ta gặp gỡ thôi.
Bỏ đi vẻ đau thương, ba người tươi cười nhiệt tình nghênh đón.
Lâm Vân Phong và Hứa Khiết lần đầu tiên gặp Trần Ngọc Loan, sau khi được Trương Ngạo Tuyết giới thiệu, hai bên liền nói mấy câu khách sáo. Sau đó, mọi người vừa đi vừa nói chuyện, không bao lâu đã về đến đại điện của liên minh.
Mời mấy người Dịch viên ngồi xong, Trần Ngọc Loan giới thiệu một lượt mọi người ở đây. Đợi mọi người đã quen biết rồi, Quy Vô đạo trưởng cũng đã chuẩn bị tiệc trưa xong, vì thế Trần Ngọc Loan liền dẫn mọi người đi vào hậu viện dùng tiệc.
Sau tiệc trưa thịnh soạn, mọi người lại quay vào đại điện. Ở trong đó, ai nấy cười nói, không khí vô cùng hòa hợp.
Phía trên, Trần Ngọc Loan nhìn quanh mọi người, cất tiếng nói:
- Hôm nay, các vị đã có duyên gặp gỡ nơi đây, ta trước hết xin đại diện Trừ Ma liên minh hoan nghênh. Ở đây, ai cũng là đại hiệp tiền bối, ai cũng là dẫn đầu một phái, Ngọc Loan có phần xưng hô không được chu toàn, xin các vị rộng lòng bỏ qua.
- Về vấn đề này, ta có thể thay thế đệ tử liên minh để đi dò xét tình huống của địch nhân.
Quy Vô đạo trưởng lắc đầu nói:
- Chỉ bằng vào một mình ông thì không đủ, chúng ta cần phải nghĩ được biện pháp giải quyết thỏa đáng, nếu không sau này chúng ta sẽ cực kỳ bất lợi.
Phần Thiên lên tiếng: Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
- Chuyện này nhất thời sợ là không tìm được biện pháp thỏa đáng, chúng ta chỉ có thể tùy theo từng đối phương triển khai một số bước xem ứng phó thế nào đã.
- Một số bước? Thiếu hiệp có kiến nghị gì?
Quy Vô đạo trưởng nhìn Phần Thiên hỏi.
Phần Thiên đáp:
- Chuyện này theo ý ta, chúng ta cần phải tìm cho ra được mục tiêu chủ yếu, sau đó mới căn cứ vào những đặc điểm của từng mục tiêu, dùng những hiểu biết của chúng ta, dùng chiến lược thực hiện từng bước xem từng bước. Lấy ví dụ, nếu cho là Địa Âm Tà Linh, nói về thực lực chúng ta ai cũng không vượt qua hắn được, người theo dõi hẳn phải có tu vi tinh thâm, hơn nữa còn tinh thông thuật tiềm ẩn, còn cần có khả năng quan sát từ xa, như thế mới có thể an toàn thu được những tư liệu nhất định. Còn những mục tiêu khác, chúng ta cũng tuân thủ những biện pháp tương tự, phải bảo đảm ở trong điều kiện an toàn, cẩn thận theo dõi.
Trần Ngọc Loan nghe hết, liền cất tiếng tán đồng:
- Suy nghĩ này không sai, mọi người còn có biện pháp nào tốt hơn không?
Mọi người không nói, rõ ràng còn chưa nghĩ ra được.
Thấy vậy, Trần Ngọc Loan nói tiếp:
- Nếu đã như thế, chúng ta trước hết hãy kể ra một số mục tiêu, mọi người cùng nhau bàn tính. Đứng đầu, có thể lấy Âm Đế làm mục tiêu số một, Thiên Sát là mục tiêu số hai, số ba là Vu Thần, số bốn là Yêu Hoàng, số năm là Kiếm Vô Trần, số sáu là Ma Thiên tôn chủ. Mọi người thấy thế nào xin hãy nói ra.
Trầm ngâm một lúc, Phần Thiên nói:
- Sáu người minh chủ nhắc đến đúng là những nhân vật trọng yếu nhất trước mắt. Nhưng sáu người này, chúng ta có hiểu biết nhiều ít đây? Thiên Sát thì chưa từng thấy qua, Vu Thần và Yêu Hoàng cũng đều chỉ là nghe danh mà còn chưa thấy được mặt, như vậy chẳng khác nào uổng công bàn luận.
Tư Đồ Thần Phong lên tiếng:
- Không quen thuộc hẳn trước tiên chưa cần lý đến bọn họ, ngược lại chúng ta cũng không có khả năng đồng thời ứng phó mấy người, trước hết hãy loại trừ những kẻ đã quen thuộc, bớt đi một người tốt một người.
Trần Ngọc Loan thấy có lý, ánh mắt quét qua mọi người hỏi:
- Mọi người cũng thấy vậy chăng?