Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 884 : Hải vực cao thủ
Ngày đăng: 04:53 22/04/20
Cuồng phong gào thét, sóng dữ cuồn cuộn, trên mặt biển mênh mông không bờ bến, một đám mây đen ùn ùn kéo đến, mang theo một cột nước xoay tròn vươn tới trời, bay lượn nhanh chóng giữa biển mây.
Tốc độ của đám mây đen cực nhanh, hệt như một con chim đại bàng vỗ cánh bay nhanh về phía trước, đi đến nơi đâu nước biển rẽ ra đến đó, lưu lại dấu vết thật dài, như một con rồng lớn lượn trên mặt biển.
Trên bầu trời mưa to như trút nước, một tia chớp xé không loé lên, soi tỏ khắp bốn phía.
Ngay lúc này, trên mặt biển ánh xanh lam chợt loé, một con rắn kỳ quái to hơn mười trượng, dài không thấy đuôi, men theo vết nước dài do cột nước để lại bơi nhanh về phía trước, trong chốc lát đã tiến gần đến trung tâm của dòng xoáy nước.
Trên mặt biển, cột nước to lớn đong đưa qua lại hệt như một vật thể sống, không ngừng nuốt chửng các loài cá ở gần đó, đến ngay cả những con cá dài đến mấy trượng cũng bị cột nước cuốn lên đám mây đen.
Lúc này, con rắn kỳ lạ men theo cột nước uốn lượn trườn lên. Thân hình to lớn của nó dưới sự xoay chuyển của cột nước không hề tỏ ra nặng nề chút nào, chỉ trong chốc lát đã trườn lên được ba trăm trượng.
Trên trời, mây đen cuồn cuộn, cuồng phong thét gào, những tia chớp dày đặc nối nhau loé sáng, chiếu rọi lên trên cột nước đó, chỉ thấy đôi mắt con rắn kỳ lạ có chút kỳ dị, hơi híp mắt lại, chỉ hé mở một khe nhỏ, lộ ra quang mang màu xanh lục. Con rắn này thân hình to lớn, lúc này đã trườn lên được năm trăm trượng, nhưng vẫn không thấy đuôi của nó, thật không biết rốt cuộc nó dài thế nào.
Đám mây đen cách mặt biển khoảng nghìn trượng, cột nước càng lên cao càng to, đặc biệt là ở chỗ tiếp giáp với đám mây đen, đường kính cũng phải hơn hai trăm trượng.
Một cột nước như thế này, sự khối lượng nước biển chứa đựng trong đó nặng đến thế nào khó mà tưởng tượng được, đám mây đen làm thế nào có thể hút nó lên được, làm thế nào thúc đẩy nó di chuyển và xoay vòng với tốc độ cao như thế? Điều này khiến cho người ta không thể tưởng tượng, nhưng rất nhanh sau đó, đáp án liền được sáng tỏ.
Giữa không trung, con rắn tiếp tục ẩn núp, khi trườn lên đến độ cao bảy trăm trượng, đám mây đen dường như phát giác ra điều gì, cả cột nước bỗng nhiên chấn động, hất đầu con rắn ra. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnFULL.vn - https://truyenfull.vn
Thế là, con rắn không ẩn núp nữa, tốc độ trườn lên tăng nhanh gấp đôi, xông thẳng lên đám mây đen. Một tiếng kêu to xuyên thấu trời mây, chỉ thấy mây đen đột nhiên tản ra, hoá thành một con đại bàng to lớn phủ kín phương viên hơn vài chục dặm, hai móng vuốt sắc bén vung vẫy trên không, phát ra những làn đao ánh sáng đen kịt, chém thẳng về phía con rắn.
Kêu lên quái dị, con rắn lắc lư giữa không trung, thân hình to lớn như một dải lụa uốn lượn vòng quanh đại bàng, khéo léo tránh được đòn tấn công của đối phương.
Nghiêng mình, đại bàng bay lên mây, tránh được một đòn của rắn, sau đó lập tức há chiếc mỏ cứng như sắt ra, một luồng lửa ánh sáng đen ngòm từ trên trời lao xuống, bắn thẳng lên mặt biển. Luồng lửa ánh sáng này có đường kính hơn trăm trượng, khí thế cực kỳ kinh người, nếu bắn trúng con rắn chắc chắn có thể tiêu diệt được nó.
- Mục Thanh, ông không được lỗ mãng, trách nhiệm của chúng ta là bảo vệ công chúa, lúc này ra tay vẫn còn quá sớm, đi nhanh.
Người đàn ông áo xanh còn lại vội nắm chặt lấy hắn, lên tiếng quát mắng.
Mục Thanh chần chừ một lúc, cười khổ nói:
- Mục Hoa, ta đã liên luỵ đến mọi người, ta...
- Nếu ông biết mình đã liên lụy đến mọi người thì không nên tái phạm nữa vào lúc này, để tránh cho mọi người vì ông mà bị lâm vào nguy hiểm.
Buông tay, Mục Hoa hối thúc Mục Thanh tăng nhanh tốc độ, hai người mau chóng bắt kịp bốn người bay phía trước.
Dãy núi mờ nhạt lúc nãy giờ trở nên rõ ràng hơn, chỉ trong một chốc nữa sáu người đã có thể rời khỏi biển tiến vào nhân gian. Đến lúc đó, bọn họ thoát khỏi vùng trời của Hải vực, tuy có nguy hiểm nhưng an toàn hơn so với ở Hải vực.
Trên không, người đàn ông mỏ nhọn dẫn theo bảy cao thủ Hải tộc cố sức đuổi theo, ngay lúc rời khỏi vùng trời của Hải Vực đã rút ngắn khoảng cách của hai bên lại còn khoảng chừng ba dặm, khoảng cách thế này cực kỳ nguy hiểm.
Kẻ trước người sau, kẻ trốn chạy, người đổi bắt. Song phương gào thét bay vút đi trong không trung, phát ra những tiếng kêu chói tai, lưu lại những dãy màu sặc sỡ. Cảm thấy nguy hiểm, thiếu nữ hoá rồng lập tức biến trở lại hình người, ánh mắt nhìn chăm chú về phía trước, trầm giọng nói:
- Mọi người tiếp tục bay tới, dẫn dụ bọn chúng tới nơi thích hợp rồi thu thập chúng.
Hồng Tinh cũng khôi phục lại hình người, không hiểu hỏi:
- Doanh muội, bằng vào thực lực của chúng ta muốn thu thập bọn chúng rất dễ dàng, tại sao bây giờ không động thủ, sớm cắt đứt hậu hoạn.