Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 892 : Thần kì dị biến

Ngày đăng: 04:53 22/04/20


Tất cả dường như chẳng có gì thay đổi, số mệnh đã định sẵn, ai cũng không thể thoát khỏi. Nhưng đúng vào thời khắc cuối cùng, Thương Nguyệt đang tĩnh lặng bỗng động đậy, tiếng kêu không âm thanh hóa thành một tia ý niệm kiên định vô cùng, xuyên qua tam gian thất giới đập vào tâm khảm của nàng.



Ai đang kêu gọi nàng? Ai đang thiếu sót đến thế? Người nào mà lời nói lại chất chứa thâm tình? Người nào đang cố chấp không cam lòng?



Thời khắc này, ý thức mơ hồ của Thương Nguyệt bắt đầu chuyển động, nàng cố gắng suy nghĩ, cố gắng dò xét, tìm kiếm tung tích, tìm kiếm nơi xuất phát. Rất nhanh, vô số hình ảnh lướt qua trước mắt nàng, khiến nàng bỗng dưng chấn động, tâm thần đang tăm tối lập tức quay về, hiểu rõ mình là ai, hiểu rõ sự nguy hiểm quanh thân mình.



Sự đau đớn dần dần hiện lên trong đầu nàng, tất cả tri giác quay về với nàng theo sự hồi tỉnh của ý thức, dù không mở mắt nhưng nàng cũng biết được mình đang ở bên bờ sống chết.



Nghĩ đến Lục Vân, nghĩ đến tiếng kêu gọi đó, tâm tình Thương Nguyệt dâng trào, ý niệm muốn sống sôi lên dữ dội, cố chấp mạnh mẽ bùng lên trong lòng. Ngọn lửa trên thân người mau chóng lan ra, y phục toàn thân Thương Nguyệt đã bị thiêu rụi, ngọn lửa mạnh mẽ đang đốt cháy thân thể nàng, phát ra tiếng xèo xèo, đi vào công đoạn cuối cùng.



Rất nhanh, Thương Nguyệt sẽ không còn tồn tại. Ngay lúc này, tuy ý thức nàng vẫn còn, nhưng nếu không thể thoát được tình cảnh nguy khốn trước khi thân thể bị thiêu cháy, dù cho nàng là thần tiên thì cũng chịu đựng không nổi sự hủy diệt của ngọn lửa trong lòng đất này.



Hủy diệt ập đến ngay trước mắt, Thương Nguyệt hơi hoảng loạn. Tình hình của bản thân hiện nay, tuy ý thức đã rõ ràng như ngày thường, nhưng chân nguyên trong cơ thể đã hoàn toàn trống rỗng, như vậy phải ứng phó với kiếp nạn này thế nào? Đầu óc quay cuồng, suy nghĩ của Thương Nguyệt thay đổi muôn vàn, trong nháy mắt đã nghĩ ra rất nhiều biện pháp, nhưng khi suy nghĩ kỹ lại lập tức bỏ hết.



Thời gian càng lúc càng ít, tình thế càng ngày càng tệ, Thương Nguyệt càng gấp gáp lại càng bất lực, ngay lúc cuối cùng khi ngọn lửa nuốt chửng, nàng hoàn toàn thì vẫn chưa nghĩ ra được biện pháp, trong lòng bất giác phát ra tiếng kêu than bi thảm không cam.


Cảnh tượng này kéo dài thật lâu, phảng phất đã qua mấy thế kỷ, đốm sáng mới tiến vào bên trong viên ngọc ánh sáng, hoá thành một vật thể dạng khí, thỉnh thoảng lại thay đổi hình thái.



Thoạt đầu, vật chất dạng khí này lưu chuyển giống như một áng mây, sau đó hình dạng ngày càng nhiều, bắt đầu hóa thành đủ kiểu đồ án, có hoa cỏ cây cối, chim thú rắn rít, cùng vô số các đồ án khác chưa từng thấy qua.



Ở bên trong viên ngọc ánh sáng, đám khí đó thỉnh thoảng lóe sáng, có khi đỏ tía, có lúc lại đỏ sậm, lúc trong suốt, lúc lại không thấy. Tình hình này liên tục không ngừng, thật lâu sau, đám khí đó bắt đầu hội tụ thành một ngọn lửa, càng ngày càng chói mắt.



Bên ngoài, viên ngọc ánh sáng đã mở rộng đường kính lên đến một trượng, ngọn lửa cũng bùng to theo, trước mắt khoảng ba thước. Ngoài ra, ngọn lửa sau khi hấp thu linh nguyên chí thuần đã được viên ngọc ánh sáng tịnh hoá, thu được lợi ích cực lớn, màu sắc từ đỏ tươi chuyển sang nhàn nhạt đỏ tía, tâm ngọn lửa lấp lánh ánh sáng tím, một viên ngọc cỡ một thốn âm thầm xuất hiện.



Viên ngọc này hơi kỳ quái, lặng yên bất động nhưng điên cuồng hấp thu năng lượng của ngọn lửa khiến cho ánh sáng chợt tối lại. Cứ như thế, ngọn lửa bị bức bách phải nhanh chóng hút lấy sức mạnh của viên ngọc ánh sáng, khiến cho áp lực trong đó giảm mạnh, viên ngọc ánh sáng bắt đầu nhanh chóng thu lấy nguồn năng lượng bên ngoài do Thái Cực Bát Quái truyền đến. Theo đó, phản ứng theo dây chuyền, khiến toàn bộ năng lượng trong không gian hội tụ về đây, nhanh chóng xuất hiện một vòng xoáy.



Thời gian thúc đẩy sự vật phát triển. Khi năng lượng của cả không gian hội tụ thành một thể, luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ đó được ba mươi sáu đồ án Thái Cực Bát Quái hấp thu, thông qua bộ lọc là viên ngọc ánh sáng, sau đó đến ngọn lửa tịnh hoá, cuối cùng, khi được truyền đến viên ngọc, liền biến thành một loại sức mạnh cực thuần trong trời đất, nuôi dưỡng cho viên ngọc trưởng thành.



Rất nhanh, viên ngọc bắt đầu động đậy. Ban đầu, chỉ là xoay tròn chầm chậm, không lâu sau đó liền tăng tốc chuyển động, hơn nữa còn nâng dần độ cao, khi ra khỏi ngọn lửa liền trực tiếp hấp thu năng lượng cực mạnh xung quanh.



Lúc này, viên ngọc trong suốt phát sáng, bên trong mờ hiện một áng mây ngũ sắc, vừa to dần lên vừa biến hoá, cuối cùng hóa thành một con phượng hoàng ngũ sắc, hai cánh xoè ra liền có ánh sáng đỏ chói tỏa ra tứ phía, lập tức phá vỡ viên ngọc, rồi bay vòng quanh ngọn lửa đó.