Thất Giới Truyền Thuyết
Chương 984 : Hắc hải chi chủ
Ngày đăng: 04:54 22/04/20
Lục Vân lắc đầu nói:
- Huynh cũng không rõ lắm, pháp quyết đó huynh học từ Hải Tâm tuyền, không biết tên là gì, bất quá rất thần kỳ. Pháp quyết này bao la vô bờ bến, chia thành hai bộ phận, phần thứ nhất huynh gọi là Hải Tâm quyết, nhưng phần thứ hai huynh chưa biết phải hình dung thế nào nên chưa đặt tên được.
Trương Ngạo Tuyết bật cười thanh nhã, cũng không hỏi nữa, đưa mắt nhìn lão già, êm ái nói:
- Lão tỉnh rồi, bất quá thân thể rất yếu ớt, sợ là …
Lục Vân hiểu được ý nàng, điềm nhiên trả lời:
- Mọi thứ tùy duyên, chúng ta đến đây hoàn toàn không phải nhằm cứu lão.
Lúc này, lão già nhúc nhích, sau đó chầm chậm mở mắt, nhìn hai bên.
- Các ngươi là ai? Đây là nơi đâu?
Âm thanh rất yếu ớt, khí tức không mạnh mẽ.
Lục Vân đáp:
- Nơi đây là một đóng quân của Hắc hải, toàn bộ chúng ta đến từ nhân gian. Ông là ai, vì sao ở nơi này?
Lão già động đậy con mắt một lúc, sau đó mới chầm chậm đáp:
- Ta chính là Tây hải Long vương, bị Ám Vô Ảnh của Hắc hải bắt lấy để áp chế Thiên Hoa con ta phải làm việc cho bọn hắn.
Lục Vân liếc ba người nữ, vẻ mặt bình tĩnh hỏi tiếp: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
- Con ông lại cam chịu để cho bọn chúng áp chế sao?
Tây hải Long vương than thở:
- Thiên Hoa tự nhiên không cam tâm, nhưng nó không có biện pháp bởi vì Ma Vương Sa của Hắc hải đã gieo Phệ Tâm chú trên người nó, vì thế nó không thể nào phản kháng được.
Nghe thấy vậy, Lục Vân cảm xúc nói:
- Té ra như vậy. Nhưng ta còn có điểm không hiểu, Hồng hải và Hắc hải trước giờ đối địch, sao lại liên hiệp áp chế Tây hải?
Tây hải Long vương giải thích:
- Hợp tác giữa bọn chúng thật ra hoàn toàn không thật tâm, chỉ là dựa trên sự lợi dụng lẫn nhau mà thôi, người nào cũng đều đề phòng. Hơn nữa, chuyện này do Hắc hải đề ra, bởi vì có ta trong tay của bọn chúng, Hồng hải thấy có thể ngồi không hưởng lợi liền đồng ý.
Hiểu được sự kết thúc của câu chuyện, Lục Vân đổi sang chuyện khác:
- Hiện nay tình hình ông không ổn, có dự tính gì chưa?
- Được, ngươi lui ra. Tiếp tục dò xét, một khi có tin gì lập tức quay về báo.
Bóng đen vâng một tiếng, đứng lên rời đi.
- Các ngươi có suy nghĩ thế nào?
Ma Vương nhìn hai bóng đen đang ngồi bên dưới hỏi lại.
Nghe vậy, bóng đen bên trái trả lời:
- Hiện nay Hồng hải yếu ớt, vừa hay chúng ta có thể cất tay lập tức thu lấy nó.
Ma Vương chưa cho ý kiến, đưa mắt nhìn bóng đen bên phải hỏi tiếp:
- Ám Vô Căn, ngươi nghĩ thế nào?
Bóng đen bên phải đáp:
- Thuộc hạ thấy suy nghĩ của Ám Vô Ảnh có phần chưa thỏa đáng. Hiện nay, thú lớn ở Ma Quỷ Hải vực đã giải trừ được lời nguyền, có thể tùy ý hoàn hành bốn hải. Chúng ta ở đây tuy chiếm được ưu thế nhờ vào địa lý, nhưng nếu thôn tính Hồng hải thì lại không tốt.
Bên trái, Ám Vô Ảnh hỏi:
- Có gì không tốt, lúc này là cơ hội khó có, bỏ qua sẽ rất tìm được lần nữa.
Ám Vô Căn cười lạnh nói:
- Cơ hội khó có, nhưng hiện nay không những có thú lớn gây họa, còn cuốn vào không ít cao thủ nhân gian. Lại thêm Địa Âm Tà Linh hồi sinh, chúng ta một khi chiếm lấy Hồng hải chính là giao tranh thẳng thắn với bọn chúng, ngươi cho rằng chúng ta có đủ sức để chia ra giao chiến với ba phương chăng?
Ám Vô Ảnh không phục nói:
- Đó chỉ là suy đoán của ngươi thôi, không nhất định phải như vậy.
Ám Vô Căn hừ một tiếng nhỏ, hờ hững không nói thêm.
Ma Vương Sa phất tay ngăn cản hai người tranh luận, mở miệng nói:
- Ám Vô Căn nói rất có lý, chúng ta không thể vì lợi ích trước mắt mà phải tính toán đường xa. Bây giờ, không nói đến những chuyện đó nữa, bên ngoài điện có vài vị khách từ xa đến, mới bọn họ vào đây chuyện trò.
Ám Vô Ảnh và Ám Vô Căn nghe vậy sửng sốt, sau đó đứng lên đi ra ngoài điện.
Bên này, Lục Vân nghe vậy trong lòng chấn động, bản thân đã áp dụng biện pháp bí mật, làm sao còn bị Ma Vương Sa phát hiện được đây?
Suy nghĩ một lát, Lục Vân trong lòng không hiểu, đành dứt bỏ tạp niệm, dẫn bốn người nữ và hai con thú thản nhiên đi vào trong đại điện.