Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 985 : Cường giả chi chiến

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Vừa thấy Lục Vân, Ám Vô Ảnh ánh mắt biến hẳn, gằn giọng nói:



- Lục Vân ngươi thật lớn gan, không ngờ dám lẻn vào Hắc hải của ta.



Lục Vân bật cười điềm nhiên, nói:



- Có một số chuyện, ngoài sự gan dạ ra, bản lĩnh cũng rất quan trọng.



Giận dữ trừng chàng, Ám Vô Ảnh hừ giọng nói:



- Chớ vội lên tiếng, hôm nay ngươi có thể sống sót rời khỏi nơi này mới coi như ngươi có bản lĩnh.



Lục Vân bật cười ngạo nghễ, đáp lời:



- Chuyện này đừng nói quá hàm hồ, không chừng một lúc ngươi còn phải ngoan ngoãn tiễn ta đi.



Ám Vô Ảnh hừ giọng nói:



- Cũng là đưa tiễn ngươi đi, bất quá chỉ là tiễn ngươi xuống địa ngục.



Còn đang nói, một hàng người đã đi đến dưới điện.



Cười cười điềm nhiên, Lục Vân không lý gì đến Ám Vô Ảnh, ánh mắt nhìn thẳng vào Ma Vương Sa, hỏi lại:



- Ông chủ Hắc hải quả nhiên phi phàm, nhưng ta muốn hỏi một câu, ngươi làm sao phát hiện được bọn ta?



Ma Vương Sa liếc năm người Lục Vân, lạnh lùng trả lời:



- Thật ra rất đơn giản, khi bọn ngươi đến điện hông, khí tức che giấu không được tốt, ta liền phát hiện ra.



Hiểu được chỗ sai lầm, Lục Vân hỏi:



- Lúc này đây, giữa chúng ta nên nói thế nào mới được?



Ma Vương Sa ánh mắt nhìn đến Hải Nữ, lạnh lùng nói:



- Trước hết hãy nói chuyện Hải Nữ, nói chuyện về Tỏa Long đỉnh trên người nó, ngươi thấy thế nào đây?



Cười cười bình tĩnh, Lục Vân tỏ ra rất tùy tiện nói:



- Được, vậy nói chuyện Hải Nữ, các ngươi muốn thế nào đây?



Ma Vương Sa trầm giọng nói:



- Các ngươi đến từ nhân gian, không thể nói là có bất kỳ ân oán gì với Hắc hải ta. Trước đây nếu có gì không thỏa đáng, ta cũng không muốn truy cứu đến. Hiện tại chỉ cần để Tỏa Long đỉnh trên người Hải Nữ lại, ta liền để các ngươi ra đi.



Lục Vân nói:



- Nếu ta không đồng ý, các ngươi hẳn muốn động thủ. Nói như vậy, ta không còn chọn lựa nào khác?




Điểm này, Lục Vân rất kinh ngạc, nhưng Ma Vương Sa còn kinh ngạc hơn. Lão đã thống trị Hắc hải quá năm ngàn năm, cuộc chiến với thú lớn, với Địa Âm, Thiên Sát đều đã từng trải qua, tự nhận tu vi đứng trong hàng ba người cao nhất bảy hải, ai ngờ Lục Vân là cao thủ đến từ nhân gian so với lão còn lợi hại hơn.



- Năm đã qua hai, còn lại ba chiêu, ngươi nên tăng mạnh hơn nữa.



Đứng yên nhìn Ma Vương Sa, Lục Vân hơi châm chọc lên tiếng.



Ma Vương Sa hừ giọng nói:



- Mọi người ai cũng vậy thôi, nếu như bằng nhau, điều ước này liền vô hiệu.



Lục Vân tự phụ nói:



- Yên tâm, không có khả năng hòa nhau.



Ma Vương Sa hỏi lại:



- Ngươi quả thật tự tin như vậy chăng?



Lục Vân bật cười tà mị, đột nhiên lên tiếng:



- Còn nhớ Huyết Ma Thiên Cơ và Tử Hồn không, thực lực bọn chúng thế nào, ngươi hẳn phải hiểu rõ trong lòng.



Ma Vương Sa hừ giọng nói:



- Tử Hồn trước đây giao chiến với ngươi, cũng tuyệt đối không thất bại, có đáng giá gì đây?



Lục Vân cười tà đạo nói:



- Hắn đúng là không hề chưa thất bại, bất qua ta quên nói cho ngươi biết, ở ngoài Hồng hải, Huyết Ma Thiên Cơ đã bị ta giết chết rồi.



Ma Vương Sa trong lòng chấn động, không tin hỏi lại:



- Đừng có nói năng lung tung, ngươi cho ta sẽ tin ngươi sao?



Lục Vân cười tà dị nói:



- Thử qua không phải sẽ biết được chăng?



Nói rồi hai tay giang ra, lòng bàn tay ánh sét lấp lánh, "Lôi Thần quyết" cực dương cực cứng theo sự thúc động của chàng, liền bắn ra chín con rồng sấm sét, bay vòng vòng quanh Ma Vương Sa, liên miên không ngừng phát ra chớp sét điện.



Gầm lên một tiếng giận dữ, thân thể Ma Vương Sa xoay tròn, chớp mắt liền hóa thành một bông hoa sen màu đen, toàn thân lấp lánh ánh đen, hơn nữa còn kết thành một kết giới phòng ngự bằng ánh sáng chống lại chớp điện do Lục Vân phát ra.



Đóa sen sắc đen này cổ quái, khi vừa mới hình thành liền bắt đầu hấp thu dòng khí bốn bề, trong quá trình chống cự lại nhanh chóng hình thành một cột gió màu đen phóng thẳng về phía Lục Vân.



Thấy vậy, Lục Vân bật cười âm hiểm, thân thể vút lên không, chớp mắt hóa thành một trăm hai mươi tám phân thân bố trí quanh đóa sen sắc đen.



Sau đó, những phân thân này đồng thời tiến công. Phân thân nào trên đầu cũng phát xuất một ngọn đao nhỏ màu đen, từ những phương hướng khác nhau hội tụ thành một làn đao đen kịt, đó chính là làn Diệt Hồn đao!