Thất Giới Truyền Thuyết

Chương 986 : Hắc hải bị diệt

Ngày đăng: 04:54 22/04/20


Giữa chiến trường, khi Lục Vân thi triển Diệt Hồn đao, Ma Vương Sa liền cảm nhận được khí tức hủy diệt, trong lòng vô cùng tức giận. Nhưng thời gian cấp bách, lão căn bản không kịp nghĩ nhiều, lập tức thi triển toàn lực.



Chớp mắt, đóa hoa sen sắc đen đó liền biến thành một cột sáng quỷ dị, bề ngoài bố trí vô số dòng xoáy hệt như hàng vạn hàng ngàn cái miệng đang điên cuồng thôn tính mọi thứ chung quanh.



Chiêu thứ tư, hai người đều toàn lực ứng phó.



Diệt Hồn đao giao đấu với cột sáng quỷ dị của Ma Vương Sa, hai bên đều có thuộc tính hắc ám, khi gặp nhau hoàn toàn không tạo nên hoa lửa, bất quá lại bộc phát dòng khí lưu động kinh người, khiến toàn bộ mọi người đang quan sát cuộc chiến phải lùi lại.



Giữa chiến trường, một trăm hai mươi tám làn đao hội tụ lại, hình thành một làn đao dài vài trượng, vừa hay chém vào cột sáng quỷ dị kia. Hai bên đập vào nhau, đang nhanh chóng tan rã.



Cảnh tượng này kéo dài giây lát, cuối cùng chỉ có Diệt Hồn đao của Lục Vân tan biến, còn cột sáng quỷ dị kia tuy đã nhỏ đi khá nhiều, nhưng vẫn ngạo nghễ tại chỗ như cũ.



Tình hình này bất ngờ, ít ra ba người nữ Bách Linh mới lần đầu thấy Diệt Hồn đao của Lục Vân tấn công thất bại.



Ám Vô Ảnh và Ám Vô Căn thấy vậy không khỏi cười lớn, chỉ còn một chiêu cuối cùng, theo tình hình trước mắt Lục Vân dường như không cách gì thủ thắng được.



- Lục Vân, ngươi không thắng được ta, nhận thua đi.



Thanh âm hơi âm hiểm lạnh lùng, đó là Ma Vương Sa cất tiếng nói.



Lục Vân vẻ mặt nghiêm túc, lạnh nhạt nói:



- Sau một chiêu cuối cùng này, tin chắc ngươi sẽ không còn nói được như vậy.



Ma Vương Sa cười lạnh nói:



- Phải vậy chăng? Vậy chúng ta đi tới cùng thôi, đến đây!



Dứt lời ánh đen lóe lên, cột sáng quỷ dị vốn đang thu nhỏ đột nhiên tăng lên gấp ba lần, so với lúc trước còn mạnh hơn gấp đôi, điều này khiến mọi người trong đại điện vẻ mặt đều biến hẳn.



Nhìn vào cột sáng đó có một số dòng xoáy hệt như những cái miệng nhỏ, Lục Vân trầm giọng nói:



- Bây giờ ta mới hiểu được vì sao chân nguyên cao thủ Hắc hải tu luyện lại có kịch độc. Té ra bọn ngươi chủ yếu dựa vào việc hấp thu các vi sinh vật, cưỡng ép bọn chúng chuyển hóa thành vũ khí của các ngươi, khiến bọn chúng không ngừng lớn lên, cuối cùng dựa vào sức mạnh của chúng để hủy diệt mọi thứ.



Ma Vương Sa âm hiểm đáp:



- Lục Vân, ngươi rất thông minh, nhưng cho dù ngươi biết được bí mật này thì có thể làm thế nào đây? Ngươi nghĩ không ra được phương pháp đối phó thì cuối cùng cũng thua thôi.



- Phải vậy không? Thế ngươi hãy mở to mắt xem thử ta có phá giải được tuyệt chiêu này của ngươi hay không.



Bật cười lạnh lùng, khí thế toàn thân Lục Vân phóng ra, hào quang bảy sắc hiện lên từ người chàng, chớp mắt đã chiếu sáng cả đại điện.



Ngoài ra, Lục Vân bước chầm lên phía trước, mỗi một bước chân đặt xuống thì trên mặt đất liền xuất hiện một đóa hoa sen bảy màu, hình ảnh hệt như Phật tổ xuất hiện, thành thánh mà lại uy nghiêm.



Từ xa xa nhìn lại, Hải Nữ kinh ngạc hô lên:
Diệp Tâm Nghi bật cười thẩn thờ, nhỏ giọng lẩm bẩm:



- Đúng thế, ai bảo chúng ta làm người bảo hộ chính nghĩa làm đây? Nhưng người thật sự cứu vãn được muôn dân phải là chúng ta chăng?



Không đợi ba người đáp lại, Diệp Tâm Nghi liền bay về phía Hồng hải trước hết.



Bạch Quang nhìn theo bóng của nàng, than nhẹ:



- Thất bại thường làm cho người ta mất đi hy vọng. Chúng ta nếu như vẫn không tìm được một chút hy vọng, sợ tiếp theo bản thân chúng ta cũng không kiên trì nổi.



Lăng Thiên vẫn yên lặng không nói, ông có thể nói gì nữa đây? Huyền Đan vũ sĩ bật cười cay đắng, nhỏ giọng nói:



- Đi thôi, nỗ lực lên hẳn sẽ có hy vọng.



Đi dọc theo đường vào Tuyệt Thiên Đại Hiệp cốc, bốn người Lăng Thiên nhanh chóng gặp được ba người Lục Doanh đang quay về, hai bên gặp nhau ở Hồng hải, không khí có phần thẹn thùng.



Đứng về lập trường của hai bên, khuynh hướng đối địch có phần nặng bởi vì có Lục Vân ở giữa.



Bỏ đi vấn đề Lục Vân thì hai bên lại không có gì để nói với nhau.



Giữa sự trầm mặc nặng nề, Bạch Quang mở lời đầu tiên:



- Phần Thiên, Lục Vân sao không đi cùng với các ngươi?



Phần Thiên cảnh giác nhìn ông, chầm chậm đáp lại:



- Bọn họ đuổi theo một người các vị đều biết.



Bạch Quang hai mắt hơi khép lại, hỏi tới:



- Người chúng ta biết? Ai vậy?



Phần Thiên trầm giọng đáp:



- Địa Âm Tà Linh, các vị hẳn phải biết rồi.



Vẻ mặt biến hẳn, Bạch Quang quát lên:



- Ngươi nói Địa Âm Tà Linh cũng đến Hải vực rồi?



Phần Thiên đáp:



- Đúng thế, hắn đến rồi, còn hủy diệt Ma Thánh phong, truy sát cung chủ Đông, Nam, Bắc ba hải, hiện nay tình hình thế nào còn chưa biết rõ.