Thất Phu Nhân

Chương 41 : Chuẩn bị đón khách

Ngày đăng: 15:21 18/04/20


Lộ vương phủ



Trong phòng, Vũ Mặc Nhiên đã một đêm không chợp mắt, hắn nghĩ gì trong đầu thì chỉ có hắn tự biết, nhưng lời của nàng thì vẫn vang lên bên tai hắn:



“Vương gia có biết nước đã đổ đi thì không thể thu lại?”



“Ta chỉ muốn nói cho Vương gia, tình cảm của Uông Tùy Tâm với Vương gia đã sớm theo gió mà tan biến, giống như bát nước đã đổ đi thì không thể lấy lại được”



“Đừng đến quấy rầy ta”







Đây là thứ ngươi muốn sao? Cố ý chọc giận Bổn vương trước mặt mọi người, cũng đoán ra Bổn vương sẽ không để mặc ngươi càn rỡ mà đả thương ngươi. Nhưng đó là ngươi muốn thế.



Ngươi muốn ta không làm phiền tới ngươi nữa! Đây mới là mục đích thực sự phải không? Uông Tùy Tâm.



Ngươi thà ở cái tiểu viện kia cả đời chứ không nguyện tha thứ cho Bổn vương?Uông Tùy Tâm,ngươi hận Bổn vương như vậy sao?



Lúc này cảm giác trong lòng Vũ Mặc Nhiên đến tột cùng là cái gì cũng chỉ hắn mới biết được.



Hắn thật sự đã bị mê hoặc! Cái tâm tư  phức tạp hiện tại giờ phút này có phải là hối hận hay không? Hắn thật sự không biết.



Chỉ biết khi nghe nàng nói như vậy trong lòng hắn có chút ảo não! Bởi vì tất cả những lời nàng nói đều là sự thực.



Nàng bị hắn đánh đến ngã xuống đất không dậy nổi vậy mà vẫn cố cười nói: “Chúng ta từ nay về sau không liên quan tới nhau”, lúc ấy trong lòng hắn xuất hiện khủng hoàng. Trong mắt nàng vô cùng thật tình, không hề có hận ý mà chỉ nhàn nhạt như đang cười.



Hắn mới biết, toàn bộ lời của nàng đều là thật, nàng thật sự không muốn có bất cứ quan hệ gì với hắn, tất cả những gì đã trải qua hết thảy đều theo gió tiêu tan. Nàng cự tuyệt, không phải đang cố tình làm hắn chú ý để đạt được địa vị như trước mà là nàng thật tâm muốn có cuộc sống bình thường.



Hắn chỉ muốn tới gần nàng một lần nữa, nàng cũng không muốn sao?



Đây có phải hay không cái gọi là nhân quả?




Thái giám đứng bên cạnh Hoàng thượng đi xuống nhận lấy tấu chương trong tay Uông Chấn đưa cho Hoàng đế.



Nhận lấy tấu chương, Vũ Mặc Phong cũng không vội vàng mở ra mà lại thong dong nhàn nhã! Một tay cầm tấu chương còn một tay khác tùy ý đặt ở bên Long ỷ.



Ánh mắt Vũ Mặc Nhiên lạnh lùng rủ xuống, trong mắt hiện lên tia bất đắc dĩ. Phụ hoàng người nói rất đúng, con kém xa Phong đệ.



Mở tấu chương trong tay, thần sắc Vũ Mặc Phong cũng không hề biến đổi cho đến khi khép tấu chương trong tay lại cũng không có chút dị thường xuất hiện. làm cho Uông Chấn hoài nghi không biết đây có phải là tấu chương mà hắn sáng nay đã xem qua hay không, Lâm tổng binh đã nói rõ Thanh vương cùng thái tử Thập Ngân quốc thường hay ra vào mật thiết! Việc này…cũng là đại sự! Lúc hắn đọc được cũng thấy rất kinh hãi liền đem cái này phóng đi, ngay lập tức nghĩ tới Lộ vương gia, nhưng không ngờ Lộ vương gia này lại ném trở lại cho hắn, cuối cùng cũng bắt hắn phải nói ra! Nhưng là? Sao bây giờ thần sắc Hoàng thượng lại không có thay đổi?Chẳng lẽ Lộ vương thay đổi nội dung rồi?



Không…sẽ không…kia? Đây là vì sao?



“Lễ bộ Lưu đại nhân”



“Có vi thần” Lễ bộ Lưu đại nhân bước lên phía trước một bước, cảm thấy kinh ngạc trong lòng! Hắn chẳng qua chỉ là chịu trách nhiệm quản lý và tổ chức lễ nghi hoàng thất, mỗi ngày cũng theo phép mà vào triều sớm. Trừ lúc Hoàng thượng lên ngôi hắn bận rộn một thời gian thì cuộc sống của hắn mỗi ngày đều tiêu sái tự do.



“Thanh vương cùng Thái tử Thập Ngân quốc từ xưa tới nay quân tử chi giao, thái tử mười ngày sau sẽ tới đây, ngươi đi an bài nghi thức nghênh đón cho trẫm”. Thanh âm nhàn nhạt vang lên ở đại điện rồi bước đi làm cho các vị quan lại kinh ngạc vạn phần.



Trong thời gian ngắn mà mọi người đã bàn luận xôn xao, Thanh vương cùng thái tử trong truyền thuyết kia là có quan hệ cá nhân sao?



Còn có thể mời Thái tử Thập Ngân quốc tới thăm ta sao?



Thanh vương này đang bàn tính cái gì?



Thập Ngân quốc có mục đích gì?



Mặc dù trong lòng kinh ngạc vạn phần, trong đầu suy nghĩ không ít nhưng cũng không có ai dám đem vấn đề này hỏi lại. Hoàng thượng đã nói là đón khách thì cứ thế mà làm.



Bọn họ là thần tử chỉ có thể yên lặng mà theo dõi sự việc kỳ lạ này thôi.



Chẳng qua là…Thái tử Thập Ngân quốc có phải là thần không a!