Thất Phu Nhân

Chương 43 : Tính toán trong lòng

Ngày đăng: 15:22 18/04/20


“Tử Vân, không cần phải vội vàng.” Nhìn Tử Vân tay thượng chân hạ nàng mới gọi nha đầu này lại.



“Phu nhân không phải muốn trồng loại cây này sao? Cho nên mới phải đào bới đất một chút không phải sao? Ta đã hỏi Đại nương ở phòng bếp, nàng nói nếu không đem hạt giống này trồng thì không lớn nhanh được a”



Lộ Tùy Tâm nhìn chung quanh trúc viện-nơi vốn hoang vu mà nhờ có nàng cùng Tử Vân vào ở mới có nhân khí lên một chút.



Nhưng…nàng còn phải ở chỗ này bao lâu? Hay là nàng vĩnh viễn không tìm ra cách rời đi cái chỗ vây khốn này?



Thế giới bên ngoài tốt đẹp như vậy! Nàng có nên hy vọng sẽ có ngày được thưởng thức hay không?



“Phu nhân…người làm sao vậy?” Tử Vân dừng động tác trên tay.



Đem tầm mắt định trên người Tử Vân, trong ánh mắt bình tĩnh của Lộ Tùy Tâm lộ ra tia sáng. Bất kể có khó khăn đến đâu, nàng cũng sẽ không từ bỏ tự do! Thật ra nếu tâm được tự do thì cho dù bị vây cả đời nàng cũng không sợ!



Nhìn Tử Vân khẽ thở, Lộ Tùy Tâm liền lấy khăn lau lau mồ hôi trên trán Tử Vân. Mái tóc ướt nhẹ dính vào hai bên má, da thịt tuổi trẻ căng mịn, vẫn còn là con nít a!Nhưng lại trưởng thành sớm quá.



Khẽ mỉm cười: “Tử Vân, có mệt hay không?”



Tử Vân lắc đầu, không giải thích được mà nhìn Lộ Tùy Tâm. Nàng từ nhỏ đã hay làm những việc nặng nhọc nên những chuyện lặt vặt này cũng không có mệt. Nàng cũng là sợ phu nhân cướp việc nên mới nhanh chóng đem nó làm cho xong, phu nhân mặc dù thân thể đã tốt lên nhưng làm sao có thể làm những chuyện lặt vặt này a?



“Đi rửa mặt thôi”



“Nha…được” Hoài nghi một lần nữa nhìn thoáng qua phu nhân, hôm nay phu nhân có chút là lạ thì phải.



Hai người nhanh chân đi rửa mặt mũi sạch sẽ, thay đổi y phục rồi từ trong phòng đi ra.



Trong mắt hiện lên nụ cười, Tử Vân cũng đã lớn rồi, như nụ hoa đang nở ra a~! Một nụ hoa ngượng ngùng, ha ha.



Qua hai năm nữa là Tử Vân có thể lập gia đình rồi. Nếu một ngày nàng vĩnh viễn không thể ra khỏi trúc viện thì nàng hy vọng Tử Vân có thể được sống tự do. Đây cũng là việc trước mắt nàng có thể làm được.



“Phu nhân…” hai má nàng đỏ bừng, sao phu nhân lại nhìn nàng như vậy a?
Hoàn hảo! Nhìn bộ dạng này của Tử Vân thì mọi người trong Vương phủ chắc cũng không muốn đến gần vì sợ vạ lây mất.



“Tử Vân mỹ nữ xinh đẹp như hoa sao lại khóc thành chú mèo con thế này?”nàng cười khẽ một tiếng trêu chọc nói.



“Phu nhân…” Tử Vân thẹn thùng lau nước mắt trên mặt, nghi ngờ hỏi: “Phu nhân, mỹ nữ là nói Tử Vân lớn lên đẹp phải không?” có đôi khi phu nhân nói gì nàng cũng không hiểu.



“Đúng vậy a, Tử Vân trong mắt ta rất xinh đẹp”



“Có thật không?”  chỉ cần là nữ nhân đều thích có người khen mình đẹp, ngay cả Tử Vân cũng không ngoại lệ, nghe phu nhân tán dương mà trong lòng như hoa nở.



Nàng biết phu nhân rất ít khi tán dương ai nhưng nhìn phu nhân nàng biết phu nhân không có gạt nàng.



“Thật” nhìn Tử Vân vui vẻ, Lộ Tùy Tâm cười rộ, mới vừa rồi còn khóc bây giờ đã cười rồi, thật là một đứa bé dễ thương a!



Nàng cũng muốn con nàng sau này tinh khiết khả ái như vậy.



“Được rồi, ta đi gặp Đại phu nhân một chút”



Linh ngọc lâu



Đại phu nhân nghe được hạ nhân bẩm báo có Thất phu nhân cầu kiến lông mày nhíu lại. Thất phu nhân muốn gặp nàng? Có chuyện gì mà cần phải gặp nàng chứ?



Suy tư hồi lâu mới lên tiếng: “Để nàng vào đi”



Nhìn người tiến vào, ánh mắt Đại phu nhân có chút hỏi thăm.



Lộ Tùy Tâm hạ ánh mắt xuống, đối với Đại phu nhân nàng cũng không ghét mà ngược lại trong lòng có chút hảo cảm với những việc nàng làm cho Uông Tùy Tâm, cũng có lẽ do thâm tình mà nàng có chút đồng tình với Uông Tùy Tâm? Nhưng nói tóm lại,Lộ Tùy Tâm không ghét vị Đại phu nhân thoạt nhìn đoan trang xinh đẹp nhưng chí tình bất đắc dĩ này.



Lần trước nàng có lòng mà giải thích cho nàng là nữ nhân đừng vì chữ tình mà đè nén cuộc sống. Nhưng nàng ta đối với Lộ vương gia đã là tình yêu khắc cốt ghi tâm, những lời như vậy làm sao tác động được cơ chứ.