Thất Phu Nhân
Chương 72 : Thiên hạ đệ nhất ghen phụ
Ngày đăng: 15:22 18/04/20
Tròng mắt Vũ Mặc Phong loé lên, hắn muốn biết tiếp theo nàng sẽ nói cái gì.
“Tại sao lại nói như vậy?”
Tròng lòng Lộ Tùy Tâm âm thầm liếc mắt về hướng Vũ Mặc Phong, coi như là đang khiêu chiến quyền uy của ngươi thì có nhất thiết bắt nàng tiếp tục quỳ hay không? Hay là muốn biểu hiện hắn chí cao vô thượng?
“Những thứ khác ta cũng không nói, ta chỉ nói một việc mà nữ nhân làm được, mà nam nhân không thể làm được, chỉ bằng điểm này thôi nữ nhân cũng đủ tư cách để đánh đồng với nam nhân rồi!Đó chính là công lao lớn nhất của người phụ nữ, chính là làm mẹ” lời Lộ Tùy Tâm vừa nói ra, dân chúng bên ngoài mỗi người đều có ý kiến. Nữ nhân đại đa số là kinh ngạc với nữ tử có suy nghĩ sâu xa kia: nữ nhân có thật là công lao lớn như nàng nói hay không? Mà nam nhân thì ngạc nhiên không dứt: nói gì vậy? đây là thiên chức của nữ nhân, tại sao lại nói tới công lao ở đây?
Vũ Mặc Phong nhìn dân chúng xôn xao, thần sắc các vị trong sảnh khác nhau, hai đạo lông mày tự động nhướng lên: “Dương phu nhân, điểm này trẫm không phủ nhận, nhưng điều đó với việc xuất hiện của ngươi thì có quan hệ gì?”
Đương nhiên là có quan hệ! Lộ Tùy Tâm khẽ mỉm cười: “Xin hỏi Huyền pháp trưởng lão, chúng sinh ngang hàng, có phải như vậy không?”
Huyền pháp trưởng lão? Huyền pháp đại sư nổi danh nhất Thiên vũ cũng tới, cơ hồ tất cả mọi người đều kinh hãi.
“A di đà phật ~” một tiếng hô già nua vang lên bên tai, vừa như rất xa truyền đến, để cho đám người ngày càng sục sôi! Huyền pháp trưởng lão là cao tăng đắc đạo của thiên chùa, việc hắn đến làm cho trong lòng nhiều người cũng biến hoá.
Trên mặt Hà Tĩnh Nhi kinh ngạc, không dám tin, việc xuất hiện của vị trưởng lão này khiến cho nàng cảm thấy bất an. Uông Tùy Tâm xem ra đều đã chuẩn bị.
Vũ Mặc Hiên khẽ thở dài hướng trưởng lão hành lễ: “Đại sư..”
Vũ Mặc Phong cũng đứng lên, tỏ thái độ tôn trọng. Những người khác thấy vậy cũng vội vàng đứng theo thi lễ với người đang ở trong đám đông.
“A di đà phật, nữ thí chủ nói rất đúng, phật pháp có nói, chúng sinh ngang hàng” Huyền pháp trưởng lão mặc một bộ y phục vải xám cũng không di chuyển, chỉ hướng Lộ Tùy Tâm đang quỳ trên mặt đất khẽ gật đầu.
“Cảm tạ đại sư” Lộ Tùy Tâm hành lễ, rồi lại chuyển về hướng Vũ Mặc Phong.
“Hoàng thượng, trong thiên hạ này, hoàng thổ, nhân dân đều là của quân vương, đối với dân có quyền sinh sát tuyệt đối, bách tính thiên hạ đều làm chủ, là khí chất vương giả trời ban. Cho nên, quân vương muốn dân chết, dân phải chết, muốn dân quỳ, dân không dám đứng, bởi vì Hoàng thượng chính là trời của bách tính” hơi ngừng một chút, không để ý tới những người xung quanh đang chết lặng.
“Hôm nay cho dù có mạo phạm tới long diện, ta cũng phải nói ra những lời này. Trời cao khi ban cho Hoàng thượng long uy cũng là giao cho Hoàng thượng một nhiệm vụ, đó chính là nghe được tiếng lòng của bách tính. Hôm nay thánh chỉ tứ hôn này là đế vương chi lệnh, là thiên đại phúc phận, là nhân duyên đã tu luyện ba kiếp, vốn là nên cảm kích tạ ơn. Nhưng mà lại không phải phúc phận của dân phụ, lại càng không phải kỳ vọng của dân phụ. Phật nói chúng sinh ngang hàng bình đẳng, trời cao cho Hoàng thượng có tấm lòng thương dân như con, như vậy dân phụ sinh ra cũng là một thành viên ở trong đó, cũng là con dân của Hoàng thượng. Thân là bách tính, giờ phút này tiếng lòng của dân phụ là không muốn, không đồng ý trượng phu của ta lấy tiểu thiếp. Xin Hoàng thượng minh xét, cảm thông cho tiếng lòng của dân phụ”
Hà học sĩ nhíu chặt mày lại: “Từ xưa tới nay nữ nhân phải có tam tòng tứ đức, tứ đức là chỉ * công, dung, ngôn, hạnh*. Làm một nữ nhân chuẩn mực, đầu tiên: là phẩm hạnh, con người phải ngay thẳng chính trực, sau đó là dung mạo, phải biết lấy lễ nghĩa phong thái đàng hoàng làm trọng, không nên lỗ mãng tuỳ tiện; ngôn, là chỉ cách nói chuyện đúng mực đúng vai vế tôn ti trật tự, và hiểu được người khác nói gì, cũng biết mình nên nói những lời như thế nào cho phù hợp; còn có trị gia, bao gồm nuôi dạy con cái, kính lão yêu trẻ, cần kiệm tiết kiệm trong cuộc sống…”
“Hà đại nhân có nguyện cùng người khác chung vợ không?”một câu trâu ngựa không liên quan như một đao phong cắt đứt Hà học sĩ đang thao thao bất tuyệt.
Phốc…cái gì? Mọi người nghe lời phản bác của cô gái liền trợn mắt há hốc mồm nhìn nàng đang nói chuyện.
“Ngươi…ngươi… vô liêm sỉ…dám nói ra những lời kinh hãi thế tục như thế”
“Đúng rồi, nam nhân tất nhiên không muốn cùng người khác chung vợ, nếu như vậy cũng là phạm vào tội không thể tha thứ, như vậy…”
Lộ Tùy Tâm không đợi Vũ Mặc Phong cho phép mà tự mình đứng lên, nàng nhận ra việc nói mấy thứ bình đẳng ngang hàng, thương dân như con với mấy cổ nhân này đúng là nhảm nhí! Lãng phí miệng lưỡi của nàng mà vẫn không đạt được mục đích.
“Như vậy sao bắt nữ nhân phải chung chồng với người khác?”
Lưu Tinh thoát khỏi đám người chen chúc, nhanh chóng rời đi. Cô gái này không biết lá gan to đến đâu, lại dám coi ghen tuông là điều đương nhiên. Xem ra hắn phải nhanh báo tin này cho thái tử!
Thân Như Ca khó có thể tin vào những gì nàng nhìn thấy, nghe thấy. Đây tất cả dường như chỉ là một giấc mộng, không dám tin như vậy. Nàng không biết nàng ta tại sao cam tâm làm một ghen phụ chứ không chấp nhận Hà Tĩnh Nhi vào cửa. Nàng không biết nàng ta sao lại có dũng khí không sợ miệng lưỡi thế nhân như vậy, từ đâu mà có tư tưởng đó, yêu cầu phu quân chung thuỷ?. Những lời phản bác này chỉ sợ trên đời duy nhất mình nàng dám nói ra mà thôi. Nàng giống như một điều bí ẩn, làm cho người khác không nhịn được muốn tới gần.
Đám người cũng lần lượt rời đi, dân chúng phục hồi lại tinh thần.
“sách sách, Dương phu nhân thật đúng là đang ghen tị a, dám ngăn cản tiểu thiếp vào cửa”
“Đúng vậy a, lại còn muốn nam nhân chung thuỷ sao?”
“Cũng thật là, nàng quả thực không đem nam nhân để vào trong mắt”
“Ghen phụ…ghen phụ…”
Các nam nhân mang giọng giễu cợt bàn luận. Quyền lợi bị uy hiếp đương nhiên là phải phản kích… những người này cơ hồ vì Hoàng thượng áp giải nữ nhân không biết sống chết này mà cảm thấy khuây khoả. Trên đời mà nhiều nữ nhân như vậy thiên chẳng phải phản rồi sao? Dương công tử cũng quá vô năng, lấy một thê tử thất đức như thế.
Mà nữ nhân còn lại sắc mặt khác nhau. Có hâm mộ, có sợ hãi, còn có cả xem thường.
Lễ thành thân vì một chính thất ghen tuông mà đổ vỡ. Dân chúng kinh thành hiện tại đều thấy đồng tình với Hà tiểu thư này.
Ai bảo nàng đụng phải thiên hạ đệ nhất ghen phụ này a? hơn nữa người ta Dương công tử còn vui vẻ chịu đựng, đem ghen phụ như trân châu bảo vật, còn đem Hà tiểu thư dịu dàng như hoa thành tiểu thiếp ngoài ý muốn.
Ai, không giải thích được, không giả thích được a…
Lộ Tùy Tâm nhìn nơi này một chút, đây là nhà lao sao? nhà lao mà cũng có chỗ tốt như vậy sao? nói nhà lao không bằng nói một gian phòng mười mấy thước, có giường, có chăn đầy đủ. Nhà lao cổ đại tốt như vậy a?
Nàng không biết đây là nhà lao đặc biệt chỉ nhốt những người trong hoàng thất làm những chuyện sai lầm, điều kiện tất nhiên không hề kém nơi nào.
Đội trưởng nhà lao cung kính nói với Lộ Tùy Tâm: “Phu nhân, ngài ở đây nghỉ ngơi thật tốt, có chuyện gì có thể gọi ta”
Quan nhân chỗ này căn bản cũng có địa vị, tất nhiên là phải khách khí. Huốn chi vừa rồi Hiên vương cùng Lộ vương đã đặc biệt dặn phải chiếu cố tới nàng tốt nhất, không phải là canh chừng, là chiếu cố a! Hắn cũng cảm thấy tò mò với thân phận cô gái này, có thể làm cho Lộ vương cùng Hiên vương đồng thời quan tâm như vậy tất có chỗ phi thường.
Hơn nữa thần sắc cô gái này không những không sợ còn rất bình tĩnh, Từ đội trưởng nhà lao tin chắc cô gái này vô cùng đặc biệt.
Hy vọng Tử Vân không quá lo lắng, còn Dương Á Sơ đừng quá gấp gáp, điều kiện tốt như vậy, hắn toàn toàn có thể từ từ triển khai kế hoạch.
Nàng ở chỗ này cũng đang suy nghĩ kĩ càng, bước kế tiếp tướng công nàng sẽ làm thê nào.
Còn Hà Tĩnh Nhi kia không thể không đề phòng…nữ nhân khi hận rất đáng sợ, sau này nàng mới biết người muốn nàng chết chính là Nhị phu nhân Lộ vương phủ. Bởi vì Tử Vân nói Vũ Mặc Nhiên giết Nhị phu nhân cùng nha hoàn thiếp thân của nàng ta nên trong lòng nàng cũng đã hiểu rõ.
Nàng công khai ngăn cản Hà Tĩnh Nhi vào cửa, phá vỡ mộng đẹp của nàng. Theo tâm tư của nàng ta nhất định là hận muốn xông lên bóp chết nàng a!