Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng
Chương 12 : Rất tốt a...
Ngày đăng: 02:53 19/04/20
“Cái gì?! Khiêu vũ với cô Tiếu? Thật hay giả??!!”
Lời này vừa nói ra, toàn bộ ký túc xá đều bị vây trong trạng thái điên cuồng.
Dạ Ngưng buồn bực nhìn ba cái đầu chen chúc bên cạnh mình, ồn ào: “Bọn mày nói nhỏ chút đi, đừng để lộ ra ngoài, ảnh hưởng không tốt đến cô Tiếu.”
“Ảnh hưởng không tốt đến cô Tiếu?” Lão Nhị ngơ ngác một chút, không thể tin được nhìn Dạ Ngưng. Lão Đại cũng giật mình, mà lão Tam lại rất trực tiếp, nâng ngón tay chỉ Dạ Ngưng, run run nói: “Mày dĩ nhiên lại thay Diệt Tuyệt nói chuyện!”
“Nghe mày nói kìa, nếu cô Tiếu là Diệt Tuyệt, vậy thì mày chính là Kim Hoa (1)!” Dạ Ngưng trắng mắt liếc lão Tam một cái, người này không nói câu gì thì không chịu được à.
Dạ Ngưng có chút không kiên nhẫn phất tay: “Ai da, tất cả đừng ồn ào nữa, tao nhớ rõ hồi trước lão Nhị có tham gia hội khiêu vũ mà, nói cho tao nghe một vài việc cần chú ý đi.”
Dạ Ngưng nghiêm túc nói xong, trong lòng tràn ngập sức mạnh, nàng cũng muốn để cho Tiếu Vũ Hàm nhìn xem, Dạ Ngưng đây trừ việc ở bên ngoài gây chuyện ra thì cũng vẫn có rất nhiều ưu điểm sáng chói!
“Nói tới những việc cần chú ý thì….”
Lão Nhị mím môi, dùng tay nắm cây quạt gõ nhẹ vào đầu, một bộ thư sinh nghèo túng hủ lậu: “Những việc cần chú ý thì có rất nhiều, không rảnh nói dài dòng với mày, nên chỉ nói với mày những gì quan trọng nhất thôi. Cái trò khiêu vũ này ý à, nhất định phải bảo trì khoảng cách với bạn nhảy, đừng để sinh ra phản ứng hóa học.”
“Phản ứng hóa học gì cơ?” Lão Tam không hiểu hỏi, lão Nhị liền trừng mắt liếc một cái.
“Mày chưa từng nghe câu nói kia à, nhảy a nhảy a, ôm a ôm a, chúng ta cùng nhau chạy lên giường.”
“….”
“Mày còn có thể vô sỉ hơn không?” Dạ Ngưng căm tức nhìn lão Tam, người này như thế nào mà toàn thân đều dâm loạn như thế?
“A, lão Tứ, mặt mày đỏ kìa.” Lão Đại như thể phát hiện ra tân đại lục, chỉ vào mặt Dạ Ngưng mà kêu to, lão Nhị, lão Tam liền lập tức quay lại nhìn, đều là vẻ mặt không thể tin nổi.
“Sao thế?” Dạ Ngưng có chút hoảng hốt nhìn cô, Tiếu Vũ Hàm nhìn biểu tình ngẩn ngơ kia, lập tức khóe môi khẽ nhếch.
“Lớp trưởng Dạ, đang nghĩ cái gì thế?”
Mặt Dạ Ngưng lập tức đỏ lên, kỳ thật nàng cũng không nghĩ cái gì, chỉ là hai người gần sát nhau quá, từng làn hương bạc hà thơm ngát cùng mùi thơm của dầu gội đầu quẩn quanh chóp mũi khiến nàng có cảm giác ngứa ngáy nói không nên lời. Hơi cúi đầu nhìn Tiếu Vũ Hàm, liền thấy cô mỉm cười nhìn mình, tay phải hơi ôm lấy eo mình, nụ cười kia ẩn ẩn một tia trêu chọc, một tia chế nhạo, còn có….một ít cảm xúc gì đó mà nhìn không ra.
“Đừng khẩn trương, nghe kĩ tiết tấu.” Tiếu Vũ Hàm nhìn bộ dáng quẫn bách của Dạ Ngưng, cũng không nói gì nữa, nhẹ giọng dặn, lời nói nhỏ nhẹ ôn nhu hiếm có. Dạ Ngưng gật đầu đáp lời, nhưng vẫn thấy khẩn trương, bất giác bàn tay cũng đổ mồ hôi, vốn đã không dám dùng sức ôm Tiếu Vũ Hàm, giờ lại càng không dám đụng chạm.
“Dạ Ngưng, em làm sao thế hả? Tay để làm cái gì? Ôm phía trên đi!” Giáo viên dạy khiêu vũ lại lớn giọng hô, không phải cô mới chỉ hét lên với Dạ Ngưng có một hai lần. Con bé này sao thế? Sao lại vô dụng vậy chứ, nhìn các sinh viên khác đều ôm rất chặt, có thấy ai xấu hổ đâu, ở đây còn có mấy nam sinh nữa, một thiếu nữ lớn thế kia rồi mà sao lại còn không được tự nhiên không dám ôm?
Bị mắng khiến lòng có chút bốc hỏa, Dạ Ngưng hít sâu một hơi, một tay kéo Tiếu Vũ Hàm ôm vào lòng, bất chấp bất cứ giá nào! Chỉ một chút thôi, Dạ Ngưng liền cảm giác được khỏa no tròn trước ngực Tiếu Vũ Hàm, mềm mại ôn nhuyễn, thoải mái dán sát cô trong lồng ngực mình, cọ lên cọ xuống, phải a, thật sự rất mềm.
“Dạ Ngưng….”
Dạ Ngưng cúi đầu, liền thấy hai má Tiếu Vũ Hàm ửng hồng nhàn nhạt, mặt giận tái đi nhìn mình.
Dạ Ngưng khụ một tiếng, đứng thẳng lên, cảm thấy không khí có chút lúng túng, liền mở miệng nói chuyện giải vây: “A…cô Tiếu….vóc người tốt ghê.”
_Hết chương 12_
————————————————————-
(1) Kim Hoa bà bà: một nhân vật trong truyện Ỷ Thiên Đồ Long Ký – Kim Dung.
(2) Bạch Tố Trinh: nhân vật Bạch xà trong “Thanh xà bạch xà”