Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng

Chương 22 : Là cô sao...

Ngày đăng: 02:53 19/04/20


Đêm tối khiến Dạ Ngưng rối loạn, nhưng nàng cũng biết màn hỗn loạn này rất ngắn ngủi, qua một lúc nữa mọi người sẽ biết việc cúp điện này chẳng qua chỉ là do đứt cầu dao, vậy nên nắm chặt nguyên tắc thời gian cấp bách, trong khi người khác đang hết sức kinh hãi gào thét thì Dạ Ngưng lại híp mắt xoa xoa tay đi về phía bàn làm việc của Tiếu Vũ Hàm.



Ngực đâu? Bộ ngực ở đâu nhỉ?



Dạ Ngưng cuồng loạn hét lên dưới đáy lòng, vốn nàng muốn thừa dịp loạn mà hôn cô Tiếu một cái, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không làm được, không phải bởi vì sợ mà là sợ hôn nhầm người, khiến mình ghê tởm đến mức đánh răng súc miệng cả nửa ngày thì thật không đáng.



“Có phải là bị đứt cầu dao không, để em ra ngoài nhìn xem?” Lớp trưởng lớp An Ninh Thông Tin lên tiếng, Dạ Ngưng nghe thế mà lòng quýnh cả lên, bước đi nhanh hơn, dựa vào trực giác, Dạ Ngưng cảm giác mình đã đến đúng nơi, vươn cánh tay, không quản là ai cũng chụp lấy.



“Oái, ai da!”



Con mẹ nó, không có ngực!



Dạ Ngưng điên cuồng mắng, tao nói này Tô Phỉ mày có thể tránh ra không chứ, làm hỏng chuyện tốt của người ta! Vừa nghĩ đến việc lập tức sẽ có điện lại, Dạ Ngưng liền gấp đến không kịp nghĩ, vung tay quơ loạn một phen.



“A –”



Ai vậy? Dạ Ngưng cảm giác được tay mình bị ai đó đè lại, ngay sau đó liền bị kéo vào trong một vòng ôm ấp mềm mại, còn chưa để nàng kịp phản ứng, thứ gì đó man mát chợt lướt qua má, một làn hương khí phả vào mặt, lập tức, đúng là ngay lập tức Dạ Ngưng liền hóa đá ngay tại chỗ.



“Tốt rồi, có điện, có điện rồi!”



Ánh đèn tỏa sáng quá mức chói mắt, tất cả mọi người đều khôi phục bình tĩnh, chỉ có một mình Dạ Ngưng vuốt vuốt má phải, ngây ra như phỗng đứng tại chỗ.



“Này, Dạ Ngưng, làm sao vậy?” Có người phát hiện ra Dạ Ngưng có chỗ khác lạ, liền mở miệng hỏi.




Dưới sự kiên trì của Dạ Ngưng, lão đại cực kỳ không vui ngửi ngửi, ngẫm nghĩ, nói: “Mùi thịt hầm khoai tây, đúng không?”



“….” Dạ Ngưng đen mặt nhìn lão đại, trầm mặc một hồi, nói: “Đi thôi, đừng túm tụm ở chỗ này nữa, đừng để một lát lại đụng phải cô Tiếu, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.”



Ba người đồng tình, cùng nhau đi ra ngoài, chờ đến khi ra khỏi khu giáo viên rồi, mấy người cũng nghe hiểu được việc hôm nay Dạ Ngưng gặp phải. Lão nhị, lão tam nhìn mặt nàng âm trầm mà không dám nói lời nào, lão đại nhìn chằm chằm Dạ Ngưng một lát, nói: “Dạ Ngưng, tao thấy chưa chắc mày đã thích cô Tiếu đâu.”



“Có ý gì?” Dạ Ngưng khó hiểu nhìn lão đại.



“Có thể là do rất nhiều năm rồi mày không gặp được mỹ nữ cho nên mới khát khao thế.” Lão đại nghiêm túc nói, Dạ Ngưng nghiêm mặt lại.



“Mày đừng nổi giận vội, nghe tao nói đã.” Lão đại cướp lời, Dạ Ngưng hít sâu một hơi, nhìn cô.



“Kỳ thật thì bọn tao đều không tán thành mày với cô Tiếu ở bên nhau, trước không nói đến những chuyện khác, chỉ cần nói đến thân phận của hai người đã, một cái trường học nho nhỏ như thế này thôi, nếu hai người thực sự ở bên nhau thì cũng đều không có lợi đối với mày hay với cô Tiếu. Còn có, theo đuổi cô Tiếu nhiều rắc rối lắm đó nha.”



Dạ Ngưng lắng nghe lời lão đại nói liền không nói gì, cúi đầu.



“Dù sao hiện tại cũng chưa xác định, không phải mày thích người chín chắn sao? Như vậy đi, vừa đúng lúc tao có quen biết một đàn chị chín chắn lại xinh đẹp, để tao giới thiệu cho mày, mày xem thế nào?” Lão đại đề nghị, Dạ Ngưng nãy giờ không nói gì, lời lão đại nói ít nhiều đâm vào lòng nàng, trước không nói cái gì mà ở hay không ở cùng một chỗ, cô Tiếu là người ưu tú như vậy, sợ đã sớm là danh hoa có chủ rồi.



“Đi, chọn ngày không bằng ngay lập tức, hôm nay luôn đi, tao đi gọi điện gọi chị ấy lại đây.” Lão đại nhìn ra Dạ Ngưng đã dao động, liền lập tức lấy di động ra gọi. Dạ Ngưng ngẩng đầu, giơ tay lên, vừa định ngăn nàng lại, dư quang nơi khóe mặt lại thấy được một bóng người trong góc, trái tim liền mãnh liệt nhảy dựng lên, buông tay xuống.



_Hết chương 22_