Thật Ra Thì Em Rất Trong Sáng
Chương 33 : Lộ nguyên hình...
Ngày đăng: 02:53 19/04/20
Đúng, tôi thích em…
Dạ Ngưng ngẩn người nhìn Tiếu Vũ Hàm, bởi vì lời nói của cô khiến cho linh hồn như bị rút ra, toàn thân không một chút cảm giác, chỉ có thể sững sờ nhìn cô.
Tiếu Vũ Hàm nhìn bộ dáng ngu ngốc hai mắt trợn tròn mờ mịt của Dạ Ngưng, mím môi cười khẽ, giơ tay lên, vỗ vỗ má nàng: “Sao vậy, choáng váng à?”
Cảm giác lành lạnh làm cho Dạ Ngưng phục hồi lại tinh thần, lại vẫn có chút ngẩn ngơ nhìn Tiếu Vũ Hàm, cho dù cô vỗ nhẹ hai má cũng không phản ứng gì. Tiếu Vũ Hàm lại cười, lông mi khẽ chớp, tinh tế nhìn Dạ Ngưng.
Ánh mắt của nàng, lông mi, cái mũi kia…
Trước kia, những thứ đó vẫn đều chỉ có thể vuốt ve trong tưởng tượng, nay lại là cảm giác chân chân thật thật…
Đến khi tầm mắt dừng trên phiến môi mỏng manh của Dạ Ngưng, Tiếu Vũ Hàm lập tức đỏ mặt, quay đầu, muốn rút tay về, nhưng đúng lúc này tay lại bị siết chặt, là Dạ Ngưng dùng sức nắm lấy.
“Cô Tiếu.”
Dạ Ngưng gọi Tiếu Vũ Hàm, thanh âm khàn khàn trước nay chưa từng có, chính bản thân nàng thì không có cảm giác gì, chỉ có Tiếu Vũ Hàm là hơi bối rối, thân thể hơi ngả về phía sau, nhìn Dạ Ngưng.
Dạ Ngưng không chớp mắt nhìn Tiếu Vũ Hàm, ngọn lửa trong mắt cơ hồ như muốn nuốt chửng người ta, mà bộ dáng Tiếu Vũ Hàm nghiêng về phía sau, ánh mắt chứa chút sợ hãi lại càng kích phát dục vọng trong lòng nàng.
Một tay bắt lấy cổ tay Tiếu Vũ Hàm, Dạ Ngưng liếm môi, nhìn cô: “Cô Tiếu, chúng ta…qua bên kia đi.”
Bên kia…Tiếu Vũ Hàm theo tầm mắt Dạ Ngưng nhìn qua, liền đỏ mặt.
Ở đối diện chính là một góc tường, không cần nghĩ, Tiếu Vũ Hàm cũng biết Dạ Ngưng bảo cô đi ra chỗ đó để làm gì, trái tim đập dồn dập lại ẩn ẩn có phần khát vọng, tâm trí cùng trái tim đang đấu tranh kịch liệt, đúng lúc cô còn đang hết sức do dự, Dạ Ngưng đã nắm lấy tay cô, có chút thô lỗ kéo cô đi về phía góc tường.
Đụng chạm người ta, khiêu khích hứng thú, giờ lại còn muốn chạy?
Dạ Ngưng vừa đi vừa nghĩ, mà lúc này Tiếu Vũ Hàm lại im lặng, để Dạ Ngưng kéo đi, nghiêng đầu nhìn Dạ Ngưng, không nói gì.
Sự im lặng của Tiếu Vũ Hàm lại làm cho Dạ Ngưng có chút không yên, có phải mình quá mức thô lỗ rồi không?
Bước nhanh tới một góc, Dạ Ngưng buông lỏng cổ tay Tiếu Vũ Hàm, ngẩng đầu nhìn cô.
Tiếu Vũ Hàm cũng ngẩng đầu, cười như không cười nhìn Dạ Ngưng, nụ cười kia có nghĩa gì, Dạ Ngưng sao lại không hiểu rõ cho được, một ngọn lửa dâng lên trong lòng. Sao chứ, đến bây giờ vẫn còn nghĩ mình không dám chắc?
“…..”
Đây là tình huống gì chứ? Danh sách đại hội thể dục thể thao? Đây là cái gì với cái gì chứ? Dạ Ngưng kinh ngạc nhìn người thản nhiên đi phía trước, nữ nhân này bị làm sao vậy? Vừa hôn xong lại tỏ vẻ như vậy, còn nói không phải “ngạo kiều thụ” nữa?
Tiếu Vũ Hàm đi phía trước Dạ Ngưng, giơ tay lên, sờ sờ mặt mình, cắn môi.
Thực dọa người mà, vừa rồi thời điểm lúc Dạ Ngưng hôn cô không ngờ lại phát ra loại thanh âm đó……
Lần sau, tuyệt đối sẽ không để Dạ Ngưng giành trước.
Còn nói cái gì mà “ngạo kiều biệt nữu thụ” chứ, rõ ràng một chữ cũng không hợp!
Khó có dịp tính trẻ con nổi lên, hiếm khi nảy sinh lòng dạ hẹp hòi như lúc này, đi ra khỏi sân thể dục, Tiếu Vũ Hàm quay đầu nhìn Dạ Ngưng vẻ mặt mờ mịt ở phía sau, khóe môi cong lên, tay phải xoa xoa môi mình.
Dạ Ngưng, hương vị của em, tôi sẽ nhớ rõ cả đời.
Trong lòng cô Tiếu thì cái gì cũng đều đã định số mệnh rồi, chỉ khổ Dạ Ngưng, dục cầu bất mãn nên mím môi, len lén chạy về phía lầu ký túc. Dọc theo đường đi, Dạ Ngưng vừa bước vừa nghĩ, hắc hắc, đêm nay cô Tiếu thật đáng yêu, nói cũng nhiều, nói cái gì “công thụ”, không phải vì hôn xong nên quá ngượng ngùng sao, thật đúng là dạng phụ nữ hẹp hòi mà. Vừa nghĩ tới dáng vẻ Tiếu Vũ Hàm cắn môi đỏ mặt thẹn thùng vô hạn nhìn mình, lòng Dạ Ngưng lại một phen nhộn nhạo, hôn một lần thì như vậy, thế về sau…Không thể nghĩ nữa, Dạ Ngưng lắc lắc đầu, hiện tại cả người đều đã ngứa ngáy hết cả lên rồi, nếu cứ tưởng tượng nữa……
Bởi vì quá hưng phấn khiến cho Dạ Ngưng chạy vọt tới cửa lại quên không xem xét quân tình chung quanh, bị bác gái quản ký túc tóc tai bù xù vừa vặn bắt được, mắng một phen, lại trợn mắt liếc mấy lần, thế này mới được thả vào phòng.
Như kẻ trộm chuồn thẳng về đến cửa phòng ký túc, Dạ Ngưng lặng lẽ đi vào, lấy di động từ trong túi quần ra, nương theo ánh sáng đi về phía giường mình, thiên tân vạn khổ cuối cùng cũng tới được bên giường, trong nháy mắt đèn lại được bật lên, trước mắt sáng ngời, Dạ Ngưng liền thấy lão Đại hai tay chống nạnh, vẻ mặt tức giận nhìn nàng.
“Lão Tứ, táo của tao đâu???!!!”
_Hết chương 33_
————————————————————
(1) Hoa Vô Khuyết: 1 trong 2 nhân vật chính trong phim “Tiểu Ngư Nhi và Hoa Vô Khuyết”.
(2) “Tay của em có dài như tôi không?”: ở đây là chỉ, khi 2 bạn nữ xyz, thì đương nhiên hay dùng tay để…, và thế cho nên tất nhiên ai có ngón tay dài hơn sẽ có xu hướng áp đảo hơn à thích hợp làm “công” hơn.
*Thực ra hàm nghĩa câu trên là bạn tự cho là thế, còn ý tác giả có thật thế ko thì bạn ko biết:”