Thất Thân Làm Thiếp

Chương 81 : Chu Nhu Nhi đến

Ngày đăng: 18:08 19/04/20


"Sao rồi, có tra ra dấu vết gì không?" Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên trong thư phòng mang theo vài phần mệt mỏi càng nghe lại càng lôi cuốn lòng người. (đấy, mĩ nam là phải như này)



"Xin Gia thứ tội, nô tỳ vô dụng nên tra không ra nửa điểm dấu vết!" Hồng Thư yên lặng quỳ gối sợ hãi mà nói.



"A … xem ra nàng ta đi lại thật là thần bí, không ngờ lại làm cho người của ta tra không ra chút xíu manh mối nào!" Phượng Cô đang ngắm nghía một cái ly Tuyết Ngọc trong tay, dường như có điều suy nghĩ mà thốt ra.



"Đúng vậy, khi nô tỳ cùng Nhị phu nhân đi gặp nàng, nàng che mặt bằng lụa mỏng căn bản là không thấy gương mặt thật. Lúc sau nô tỳ cũng lục lọi trong phòng, nhưng bên trong phòng nàng ta trừ những thứ bày biện thông thường, thì ngay cả một chút vật thường dùng cũng không có, quả thực không giống như chỗ người ở. Hơn nữa ngay cả một người nô tỳ hầu hạ cũng không có!" Hồng Thư bẩm báo mọi thứ đã chứng kiến, kỳ thật trong lòng cũng nghi ngờ rất nhiều.



Bởi vì Tuyết Linh Các cũng mới hưng thịnh khoảng vài năm trở lại đây, hơn nữa khí thế rất mãnh liệt nên càng vô cùng thần bí. Ngoài ra về Phi Tuyết, căn bản không người nào biết lai lịch nàng ta. Ngay cả hành tung cũng không người nào có thể biết. Hai năm nay Gia cũng đã phái thám tử thăm dò mà không tra ra bất cứ đầu mối gì.



Người này dường như cho tới bây giờ là từ hư vô mà hiện ra, rồi lại tan biến vào không khí.



Phượng Cô đột nhiên phát hiện một vấn đề: "Ngươi vừa mới nói ngươi đã lục lọi phòng nàng ta à? Ngươi làm sao có thể lục lọi phòng Phi Tuyết trước mặt nàng ta?"



"Đúng vậy, nô tỳ xem xét kĩ lưỡng cũng không phát hiện ra dấu vết nào!" Hồng Thư lặp lại một lần, sau khi nói xong mới giật mình cảm giác bản thân đã quên một việc.



Gia căn dặn phải luôn luôn đi theo Phi Tuyết cùng Nhị phu nhân, nhưng khi đó Nhị phu nhân bảo nàng đừng đi theo, vì vậy nàng không thể đi cùng được.



Nghĩ vậy nên vội vàng dập đầu: "Gia thứ tội, lúc ấy nàng ta mời Nhị phu nhân cùng đi tới hậu viện, lại không cho nô tỳ đi theo, vì vậy nô tỳ liền ở lại bên trong phòng."



"Hậu viện?" Phượng Cô nheo phượng nhãn lại, trong ánh mắt lộ ra một vẻ cân nhắc khác thường "Chỗ hậu viện nở đầy Dạ Lai Hương?"



"Hẳn là như vậy, lúc sau Nhị phu nhân trở về trên người đều là mùi vị Dạ Lai Hương" Hồng Thư nói mà vẫn không cách nào xác định.



"Ân." Phượng Cô gật đầu, đôi tay dường như không có việc gì làm vuốt ve chiếc ly Tuyết Ngọc, phượng nhãn nheo lại nhìn chăm chú Hồng Thư một lúc lâu mà không nói một lời nào. Hai mắt lộ ra vẻ tàn độc khiến cho sống lưng Hồng Thư đang quỳ trên mặt đất cũng ướt sũng.



Hồng Thư gục đầu xuống "Hồng Thư hành sự bất lực, cầu Gia xử phạt!"


Gần đây không biết sao! Luôn nhớ tới nàng, xem ra gần đây là bị sự phiền nhiễu không chịu nổi của nàng quấy rối nên mới có thể liên tục nhớ tới nàng. (hô hô hô, yêu rồi đấy, chẳng mấy chốc huynh sẽ bị ngược tơi bời, khửa khửa)



Không, hắn muốn mẫu thân của con hắn trừ … Nguyệt Nhi ra thì những người khác đều không đủ tư cách.



Nhưng nếu đã có thì hắn cũng không nhẫn tâm bắt nàng bỏ đi, vì vậy nói "Vậy là tốt rồi, để nuôi đi! Cần hỏi cái gì thì đi tìm Sâm Tổng quản mà lĩnh" (không để nuôi không lẽ bỏ T_T)



Nhìn Phượng Cô có vẻ lạnh nhạt Chu Nhu Nhi có chút thất vọng, đôi mắt đẹp nhìn hắn, hy vọng rốt cuộc hắn có thể nói vài câu thân thiết.



Ngược lại hắn không thèm liếc mắt nhìn nàng lấy một cái!



Trên mặt Nhu Nhi hiện lên sự thất vọng, nàng hy vọng hắn có thể liếc nhìn nàng nhiều hơn một cái thôi! Đáng tiếc hắn vĩnh viễn sẽ không liếc nhìn nàng nhiều hơn một lần. Ban đầu, hắn đã cho nàng đi theo bên cạnh hắn, chẳng qua là bởi vì nàng có một gương mặt gần giống biểu tỷ.



Nàng luôn biết mình không cách nào chiếm được địa vị của biểu tỷ ở trong lòng hắn, nhưng nàng lại không từ bỏ cố gắng, luôn luôn làm cho mình trở nên mềm mại và nhu thuận, ra sức khéo léo làm bộ hiền lành tốt bụng.



Nhưng, hắn vĩnh viễn không liếc mắt nhìn nàng nhiều hơn!



Lần này, nếu không phải biểu tỷ mời nàng tới, chỉ sợ nàng sẽ phải chịu trừng phạt không nhỏ. Trừ biểu tỷ ra, đối với bất luận kẻ nào hắn cũng không từng nương tay.



Có điều coi như trời cao đối với nàng cũng không tệ, ban cho nàng một đứa con. Mặc dù hắn không hề vui mừng, nhưng nàng lại không lo lắng. Chỉ cần có con cái là địa vị của nàng tại Phượng gia liền được củng cố!



Chỉ cần có được địa vị vững chắc, nàng tin tưởng một ngày nào đó, nàng sẽ nhận được chân tình của Phượng Cô!



Cúi đầu nhõng nhẽo một câu: "Phu quân, thiếp thân liền lui xuống trước"



Nói xong làn váy xoay tròn, nhẹ nhàng ra khỏi thư phòng Phượng Cô.



Trong khoảnh khắc nàng xoay người, trên mặt Hoàng Kỳ lộ ra một vẻ hung tàn độc ác!