Thay Chị Lấy Chồng
Chương 228 : Đứa trẻ thứ ba của tôi và lý hào kiệt
Ngày đăng: 17:44 19/04/20
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, tôi đã dậy thu dọn hành lý.
Tôi tìm được một bộ lễ phục không quá gò bó, sau đó ngoài vài bộ đồ bình thường và hai bộ đồ bơi thì nhét toàn đồ trang điểm. Tôi hi vọng hôm đó tôi sẽ cố gắng xinh đẹp một chút.
Khi dọn đồ xong, tôi tự nấu cho mình một bát mỳ Dương Xuân. Vốn định cho thêm chút dầu mè, nhưng vừa mở nắp lọ dầu mè ra thì...
“Ọe.” Tôi không khỏi cảm thấy buồn nôn, lập tức xông vào phòng vệ sinh, nhưng không nôn ra được cái gì cả.
Cảm giác này quen thuộc vô cùng!
Tôi cầm điện thoại lên tính ngày, thời gian kinh nguyệt đã quá mất nửa tháng, đợt này tôi bận rộn với chuyện rải hồ sơ xin việc nên bỗng chốc không chú ý tới...
Đúng là tạo hóa trêu ngươi.
Khi tôi sắp đi tham dự đám cưới của Lý Hào Kiệt thì tôi lại mang thai. Đứa con thứ ba của tôi và Lý Hào Kiệt.
Tôi cố gắng ép mình phải ăn hết bát mỳ này.
Khi vừa ngồi xuống nghỉ ngơi thì Lý Trọng Mạnh tới và hỏi: “Có thể xuất phát được chưa?”
“Ừ.” Tôi cố gắng vực dậy tinh thần.
Lý Trọng Mạnh lái xe, khi xe rời khỏi khu nhà, ngang qua một quầy thuốc, tôi do dự trong chốc lát nhưng sau cùng vẫn bảo: “Có thể dừng xe một lát không? Tôi muốn mua chút thuốc.”
Người đàn ông kia dừng xe, tôi xuống quầy thuốc mua que thử thai, lén lút nhét vào túi xách.
Đến sân bay, tất cả hành lý đều phải ủy thác vận chuyển, tôi và Lý Trọng Mạnh đi giữa đủ các cửa hàng miễn thuế. Lúc này các nhãn hàng đang ra mắt sản phẩm phiên bản giới hạn nhân dịp lễ Tình nhân, mà dường như phụ nữ chẳng bao giờ chống cự được với phiên bản giới hạn.
Tôi nhìn trái nhìn phải, nhớ tới ví tiền của mình, sau cùng chỉ chọn một bảng phấn mắt giới hạn, là màu đỏ. Tôi có rất ít phấn mắt màu này.
Sau khi dẫn chúng tôi tới đó, nhân viên phục vụ đặt hành lý xuống rồi định đi ngay, nhưng bị tôi gọi lại: “Xin chào, xin hỏi đây là phòng của ai vậy?”
Nhân viên phục vụ nhìn tôi rồi nhìn Lý Trọng Mạnh, đột nhiên bừng tỉnh: “Xin lỗi, tôi cứ tưởng hai người đi cùng nhau, xin mời theo tôi tới bên này.”
Nhân viên phục vụ dẫn tôi tới căn phòng bên cạnh. Hiển nhiên, khách mời lần này không quá nhiều.
Tôi ngồi trong phòng chưa được bao lâu thì nghe thấy bên ngoài có người gọi: “Có ai trong đó không?”
Giọng nói này “trong cương có nhu”, tôi chỉ nghe qua một người có giọng nói như vậy, bỗng chốc nhận ra ngay đó là ai.
Quả nhiên, khi tôi đứng dậy ra đến cửa, nhìn ngay thấy Amy đang đứng ở đó. Anh ấy mặc một chiếc quần lửng ống rộng rãi rất màu mè, bên ngoài là áo chống nắng, trong tay xách một chiếc cốp trang điểm rất to.
up trên app mê tình truyện
Nhìn thấy tôi, Amy bước vào phòng: “Chào cô Tống, tổng giám đốc Lý nói mấy ngày tôi sẽ phụ trách trang điểm cho cô.”
“Cho tôi?” Tôi sững người.
“Đúng vậy, nhờ hồng phúc của cô, tôi mới được đến hôn lễ của anh ấy.” Amy đặt cốp trang điểm trong tay xuống, nhìn bờ biển sau lưng mà gương mặt hiện rõ vẻ hạnh phúc: “Đây là lần đầu tiên tôi được đặt chân đến một hòn đảo tư nhân đấy, đúng là quá tuyệt vời!”
Tôi nhìn Amy mà tâm trạng phức tạp không nói lên lời. Lý Hào Kiệt có ý gì đây? Sợ tôi – với tư cách là bạn gái cũ – sẽ làm anh ta mất mặt, hay là...
Lúc này, Amy đã bước tới bên cạnh tôi, “bày trận” trên chiếc bàn trà bên cạnh, vừa lôi đồ đạc ra bên ngoài vừa nói: “Sau này mỗi sáng tôi sẽ trang điểm giúp cô, mỗi tối sẽ tẩy trang giúp cô, nhưng cô cũng có thể chọn tự mình tẩy trang. Việc này rất đơn giản, tôi đưa cho cô một cái xẻng nhỏ, cô cạy hết lớp sáp trang điểm đi là được.” Amy vừa nói vừa lấy ra một thứ trông giống như xẻng dùng để đắp tượng, đặt qua một bên.
“Vậy buổi tối tôi sẽ tự tẩy trang.” Tôi vừa nói vừa ngồi xuống sô pha, chuẩn bị để Amy trang điểm cho mình.
Nói thật lòng, tay nghề của Amy quá đỉnh cao, bất kể Lý Hào Kiệt có mục đích gì, tôi vẫn rất mừng vì anh ta có thể gọi Amy tới.