Thay Chị Lấy Chồng

Chương 71 : Chú tìm vợ tôi có việc gì sao_

Ngày đăng: 17:42 19/04/20


Tôi với Lý Trọng Mạnh cũng chỉ có duyên gặp vài lần, thế nên dù anh ta có tiền thế nào thì tôi cũng không thể lấy 30 tỷ của anh ta!



Mà tôi cũng chẳng biết anh ta là loại người gì.



30 tỷ này mà lấy rồi thì cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra nữa.



Thế nhưng Lý Trọng Mạnh cũng không có dự định thu lại, hơn nữa dường như anh ta cũng nhìn thấu ý nghĩ của tôi, “Tôi không có bất kỳ ý đồ gì với cô cả, cũng sẽ không bắt cô làm gì vì nó cả, số tiền này đối với tôi cũng chẳng đáng gì, mà còn là hàng xóm của cô nên đây là chuyện nhỏ thôi.”



“…”



“Không thu lãi, cứ từ từ trả.”



Lý Trọng Mạnh lại bồi thêm một câu.



Thật ra thì nếu có số tiền này thì tốt nhất.



Dù sao mượn nợ ngân hàng cũng có thời hạn, nếu Lương Khanh Vũ không trả được thì nhà của tôi sẽ bị thu hồi, thế thì Tống Tuyết chắc chắn sẽ trách tôi.



Thế nhưng tôi tin rằng Lương Khanh Vũ lấy số tiền đó thì chắc chắn sẽ vực dậy được công ty.



Khi mà trong lòng tôi còn đang xoắn xuýt vô cùng rồi cuối cùng lúc định nhận lấy số tiền đó thì…



“Tinh.”



Tiếng thang máy phía sau vang lên.



Tôi quay đầu lại thì nhìn thấy Lý Hào Kiệt mặc một bộ tây trang đang đi ra khỏi thang máy.



Lúc nhìn thấy anh ta thì tôi vội rụt tay lại, tâm trạng cứ như thể làm chuyện xấu bị bắt tại trận vậy!



Lý Hào Kiệt ngẩng đầu, rõ ràng là anh ta đã nhìn thấy cánh tay rụt lại của tôi.



Đồng thời cũng nhìn thấy tấm séc mà Lý Trọng Mạnh đang giơ lên kia.



Lý Hào Kiệt nhìn thoáng qua Lý Trọng Mạnh, rồi sắc mặt anh ta trở nên nặng nề, sau đó đi đến cạnh tôi ngăn tôi lại rồi nói, “Chú tìm vợ tôi có việc gì sao?”



Tôi có thể nhận ra được sự không vui trong giọng nói anh ta.



Lý Trọng Mạnh nhếch môi, “Không có gì, chú nghe bảo cháu dâu có chút khó khăn về kinh tế thế nên tình giúp đỡ nó chút.”




Lúc anh ta về phòng thì tôi cũng đi khỏi.



Tôi đến bệnh viện Thánh Tâm để thăm Lương Khanh Vũ, dù tôi không nói tiền ở đâu ra thế nhưng Lương Khanh Vũ cũng đoán được.



Anh cúi đầu tự trách rằng, “Phải chăng anh rất vô dụng, không quản lý nổi công ty còn khiến em phải vay tiền ông chồng vô cùng không tốt kia của mình.”



“Không có.” Tôi lắc đầu, vì để an ủi anh ấy tôi mới nói, “Anh ta nhiều tiền vậy thì mượn chút cũng có sao? Anh cũng đâu phải là không trả, em thấy cho anh mượn là sự đầu tư tốt nhất.”



Lương Khanh Vũ vô cùng hăng hái rồi lại nói rằng sau khi mình xuất viện thì chắc chắn sẽ tập trung kiếm tiền, rồi trả cả vốn lẫn lãi cho Lý Hào Kiệt.



Để khiến anh ấy không nợ Lý Hào Kiệt.



Sau đó tôi có báo tình hình của mình cho quán cà phê đang làm rồi xin đi làm muộn vài ngày, để chờ Lương Khanh Vũ ra viện thì mới đi.



Thế nhưng trong mấy ngày Lương Khanh Vũ nằm viện này, chỉ cần tôi ở chăm Lương Khanh Vũ, thì dù muộn thế nào Lý Hào Kiệt đều sẽ chờ tôi ở cổng bệnh viện.



Tôi đi làm ở quán cà phê cả nửa tháng thì mới gặp lại An Kiều lần nữa.



Lần này tinh thần của cô ấy có vẻ tốt hơn nhiều.



Tôi chủ động nói chuyện với cô ấy, có lẽ do tình hình công ty tốt nên tâm trạng của cô ấy cũng không tệ, cũng có vẻ không còn mâu thuẫn với tôi như trước.



Nhưng lúc mà tôi nói chuyện với cô ấy thì lại phát hiện ta một chuyện không thể tin nổi.



An Kiều nói cho tôi biết công ty thiết kế Vũ Phong bây giờ đã là công ty con của tập đoàn Hào Thiên, Lý Hào Kiệt đã tìm một giám đốc chuyên môn để quản lý công ty thiết kế Vũ Phong.



Mà Lương Khanh Vũ bây giờ cũng chỉ là trưởng phòng bộ thiết kế mà thôi.



Chuyện này khiến tôi không thể chấp nhận nổi.



Gần đây tôi gặp Lý Hào Kiệt rất thường xuyên, thỉnh thoảng cũng sẽ liên hệ với Lương Khanh Vũ, thế nhưng không một ai nói cho tôi hay!



Đây chắc chắn là Lý Hào Kiệt bắt Lương Khanh Vũ không được nói cho tôi biết.



Lúc ấy tuy tôi rất tức giận nhưng vẫn phải tiếp tục đi làm



Vừa tan ca tồi liền ngồi xe đi thẳng đến tập đoàn Hào Thiên!