Thế Bất Khả Đáng

Chương 141 : Tình huống bất ngờ

Ngày đăng: 20:38 19/04/20


Trans+Edit: Pinoneverdie



- ---



Sau đó vài ngày, bộ phim bước vào giai đoạn quay thử.



Vai nam chính thứ nhất lựa chọn quả thực không lầm, nam chính thứ hai thì đang vân phân giữa hai người là Vương Trì Thủy và Trương Thần Đông. Cuối cùng phải để hai người họ quay thử rồi mới quyết định sẽ giao vai này cho ai.



Ngày đầu tiên quay thử, Vương Trì Thủy sau khi thay y phục xong Tuyên Đại Vũ hai mắt đều dựng thẳng.Có đôi lúc không muốn thừa nhận cũng không được, hình tượng của Vương Trì Thủy được dựng lên đã vượt xa cả mong đợi. Lúc cậu ta mặc vào bộ quần áo học sinh, đột nhiên trông giống hệt phiên bản của Hạ Diệu hồi trung học. Vương Trì Thủy bản thân da dẻ thì trắng trẻo, tướng mạo cũng coi như là tuấn mỹ thanh tú, sự khác biệt so với Hạ Diệu không quá lớn, kiểu này cậu ta đi ra ngoài nhận mình là Hạ Diệu lúc nhỏ người ta vẫn tin.



Chờ lúc vừa bấm máy, Vương Trì Thủy lại càng làm cho Tuyên Đại Vũ thêm cả kinh.Tuy rằng kịch bản đúng là dựa theo một cuốn tiểu thuyết được biên soạn lại, nhân vật chính cũng không phải Tuyên Đại Vũ và Hạ Diệu, thế nhưng Tuyên Đại Vũ trong đầu đã tự động đem hai nhân vật đó thay thành hắn ta và Hạ Diệu. Vương Trì Thủy chính là bắt được loại tâm lý này Tuyên Đại Vũ, cậu ta đối với tính cách của nhân vật này nắm rõ trong lòng bàn tay khiến cho Tuyên Đại Vũ không muốn xem tiếp cũng không được.



Ngoài việc thể hiện được tính cách cao ngạo, tự tin của Hạ Diệu, Vương Trì Thủy vẫn là diễn xuất có chút côn đồ và hư hỏng. Mà loại côn đồ hư hỏng này cũng chính là tính cách lúc trước của Hạ Diệu thời còn là học sinh, tất cả đang được Vương Trì Thủy diễn xuất rất chân thật. Vì vậy Tuyên Đại Vũ mỗi lần nhìn thấy đều có loại cảm giác rung động, cảm giác Vương Trì Thủy bây giờ càng lúc càng giống với Hạ Diệu ngày đó trong lòng hắn, dẫn đến thái độ của hắn đối với Vương Trì Thủy đã dần tốt hơn.



Ngày hôm nay, sau khi được một tổ quay phim quay một phân đoạn, phân đoạn còn lại được một tổ quay phim khác đến quay, thực hiện xong là có thể ra về.



Kết quả, ngay lúc Vương Trì Thủy lòng tin đang tràn đầy, chuẩn bị thêm một cảnh quay, điện thoại di động đột nhiên vang lên.



Lúc nhận điện thoại, sắc mặt của Vương Trì Thủy thay đổi, cùng thợ trang điểm nói mấy câu lịch sự, vội vã đi ra ngoài nghe điện thoại.



"Anh rốt cuộc muốn làm gì?" Vương Trì Thủy sắc mặt như không thể âm hàn hơn được nữa.



"Mẹ của cậu đang nguy kịch."



Vương Trì Thủy gân xanh trên trán nổi lên, mặt méo mó.



"Bà ta sống hay chết đều không quan hệ với tôi, làm phiền anh đừng gọi điện cho tôi nữa."



"Chúng tôi chỉ là phụ trách nhắn cho cậu thôi, mẹ cậu nói muốn nhìn thấy cậu."



Vương Trì Thủy hít sâu một hơi, nhàn nhạt trả lời: "Tôi hiện tại có việc, không đi được.""Mẹ cậu thật sự là đang rất nguy kịch."



Vương Trì Thủy bạo phát đập điện thoại di động, vừa định đi nhanh quay về phòng trang điểm, đột nhiên dừng lại ở cửa ân hận dậm chân, siết chặt nắm tay, hai mắt đẫm ướt đỏ hoe bỏ chạy ra khỏi phim trường.



Nửa tiếng sau, thợ trang điểm khắp nơi đi tìm Vương Trì Thủy đều không thấy, vội vã báo cho đạo diễn.



"Cái gì? Không hiểu vì sao tìm không thấy? Có phải là đang đi nhà xí không?"



Thợ trang điểm lắc đầu, "Tôi đã đi vào tìm anh ta, không có ở bên trong."



Đạo diễn bảo nhân viên công tác gọi điện thoại cho Vương Trì Thủy, kết quả không có người bắt máy.
"Ơ hay, lúc nãy trước khi vào tôi còn dùng đến nó, thế nào một lát sau lại mất?"



Viên Tung nói: "Thiếu tính nhạy bén, quay trở lại tiếp tục luyện tập."



Điền Nghiêm Kỳ phẫn nộ mà đi ra ngoài.



Vương Trì Thủy sau đó mới đem điện thoại di động của Điền Nghiêm Kỳ móc ra.



Trong lòng âm thầm lẩm bẩm: cảnh sát Hạ, người đàn ông của anh giúp tôi một đại ân, tôi cũng sẽ giúp anh một ân tình.



Vì vậy dùng điện thoại của Điền Nghiêm Kỳ gọi cho Hạ Diệu.



"Này? Tiểu Điền? Chuyện gì thế?" tiếng nói của Hạ Diệu truyền đến.



"Cảnh sát Hạ, tôi thích Viên Tổng, anh ta sớm muộn gì cũng là của tôi." Vương Trì Thủy giả giọng Điền Nghiêm Kỳ nói.



"Hữu ý nhắc nhở" xong, nhanh chóng đem thẻ sim điện thoại rút ra, cái điện thoại di động này chính thức đổi chủ.



Lúc Vương Trì Thủy giải quyết xong chuyện cá nhân, cậu ta vội vã chạy tới phim trường, lúc này người đã sớm đi - khắp nơi trống vắng.



Vương Trì Thủy đảo mắt một hồi chợt nhìn thấy một bóng người.Cậu ta kinh ngạc nhìn Tuyên Đại Vũ, "Anh... Anh sao còn ở đây?"



"Cậu nguyên một buổi chiều chết đi đâu?"



Vương Trì Thủy muốn nói nhưng lại thôi.



Tuyên Đại Vũ nộ trừng cậu ta nửa ngày, đột nhiên mở miệng nói: "Ngày mai còn một cơ hội cuối cùng, quay xong, vai diễn này sẽ là của cậu!"



Vương Trì Thủy kinh ngạc nhìn Tuyên Đại Vũ, còn có cơ hội? Làm sao có thể?



"Anh không bận tâm tôi là gánh nặng của anh?"



Tuyên Đại Vũ mặt lạnh nói: "Sớm đã quen kiểu cách của cậu!"



Vương Trì Thủy cảm động, chợt nhảy lên đến người Tuyên Đại Vũ, gắt gao ôm siết hắn ta không buông tha.



"Cậu nhanh chóng leo xuống cho tôi, tôi đếm tới ba..."



Hết chương!