Thế Bất Khả Đáng

Chương 205 : Thừa dịp châm dầu

Ngày đăng: 20:39 19/04/20


Trans+Edit: Pinoneverdie



Nguồn: wattpad.com/pinoneverdỉe



- -------



Mẹ Hạ ở trong phòng khách lo lắng một hồi lâu, sau đó đi gõ cửa phòng ngủ Hạ Diệu, vốn là muốn gọi nhi tử rời giường, kết quả gõ nửa ngày không ai phản ứng, không thể làm gì khác hơn là đẩy cửa mà vào.



Chăn gối Hạ Diệu xếp thật gọn gàng, sáng sớm đã không thấy đâu.



Trong lòng mẹ Hạ tức giận thế nào có thể tưởng tượng được.



Đúng lúc này, chuông cửa lại vang lên.



Mẹ Hạ hướng ra cánh cửa ồn ào một tiếng, "Ông tại sao còn chưa đi?"



Chuông cửa dừng lại chỉ chốc lát, rất nhanh lại vang lên lần nữa.



"Xin lỗi đã làm phiền...."



Mẹ Hạ kéo cửa ra một khắc kia, ánh mắt thu liễm lộ ra kinh hỉ, hai người ngay trước mắt xuất hiện thật khó mà tin được.



"Văn Tuệ!!! Lưu... Lưu Đình??"



Đứng ngoài cửa là hai vị phu nhân trạc tuổi mẹ Ha đang cười sang sảng, sau đó nhào tới ôm mẹ Hạ một cái thật lâu, ba chị em thân thiết xa cách mười năm cuối cùng đã được gặp lại.



"Hai người các bà thế nào tới?" Mẹ Hạ cảm giác như là nằm mơ.



Văn Tuệ và Lưu Đình nhìn nhau cười, nói: "Bọn tôi đến thăm bà!!"



Hiện tại đang là dịp lễ Tết, nhất là lúc này mẹ Hạ đang cần người an ủi, đột nhiên bạn hữu lâu năm không gặp thiên lý xa xôi đến đây thăm mình, trong lòng bội cảm ấm áp, nước mắt đều nhanh chảy ra.



"Nào nào nào, trước tiên vào nhà ngồi đã."



Hai vị phu nhân kia đi vào Hạ gia, quan sát căn nhà, hí hửng nói: "Nhà của bà thật lớn."



"Nhà dù có lớn hơn nữa, không có ai ở cũng không có ý nghĩa gì." Mẹ Hạ thở dài.



Văn Tuệ nghe được trong miệng mẹ Hạ tản ra oán khí, ân cần, hỏi: "Làm sao vậy? Lão tỷ muội?"



Việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, nhất là trong lúc năm mới, thật vất vả mới có thể cùng bạn hữu lâu năm gặp lại, mẹ Hạ không muốn nói những lời này làm phá hỏng tâm trạng của cả ba người.




"Lợi hại như vậy sao? Nếu không cho con đi cùng với?"



Văn Tuệ khả ái hừ một tiếng, "Bọn dì chuyến này đi chỉ dành cho chị em bạn dì, không chấp nhận nam nhân đi cùng, con tốt nhất nên ngoan ngoãn ở nhà!"



Hạ Diệu bĩu môi, các người cứ đi đi, các người vừa tới là tôi đây đã cùng đi theo rồi.



Sáng ngày hôm sau, chuyên cơ đáp đến nước Mỹ, buổi chiều cùng ngày, Hạ Diệu cũng leo lên chuyến bay sang Mỹ.



Hạ Diệu "mã bất đình đề" chạy thẳng đến bệnh viện.



Viên Tung vốn phán đoán Hạ Diệu chiều mai mới đến, kết quả Hạ Diệu đến sớm hơn một ngày, cũng không cùng Viên Tung nói trước. Viên Tung còn đang ngồi nhàn nhạt trên giường bệnh, không có một chút chuẩn bị tâm lý, Hạ Diệu "đại kinh hỉ" liền từ cửa phòng bệnh "phong phong hỏa hỏa" xông vào. Đầu óc chấn động, Hạ Diệu liền nhào đến ôm lấy hắn.



Một phút trước còn sãi bước nhanh ở hành lang vô cùng nghiêm trang, phong độ của cảnh sát Hạ tràng đầy, hiện tại tựa như một con rùa rút đầu nhào đến ôm lấy Viên Tung, mè nheo nũng nịu nhõng nhẽo đủ điều, đầy bụng oán khí.



"Anh phải lấy lại công ty..."



Viên Tung nhiều ngày không thấy Hạ Diệu, vừa lấy tay bóp bóp cổ Hạ Diệu, vừa ôn nhu mắng một câu.



"Đều đã cho người ta rồi, lấy lại chẳng phải quá khó coi?"



"Tôi mặc kệ, quay lại mà nói tôi sẽ không muốn cho!"



Viên Tung con ngươi đen láy, trừng mắt Hạ Diệu, "Vậy cậu nói đi làm sao bây giờ?"



"Anh giúp đỡ hắn mở công ty, thành lập một công ty chi nhánh của anh không được sao?"



Viên Tung nói: "Cùng tồn tại một công ty, cùng hành chung một nghề, khó tránh khỏi vương vấn quan hệ."



"Vương vấn quan hệ thì thế nào? Anh cần phải tuyệt tình như vậy?"



Viên Tung không nói lời nào, thẳng tắp nhìn chằm chằm vào Hạ Diệu.



Hạ Diệu cũng nói không ra lời, đầu cúi xuống, gục vào ngực Viên Tung.



HẾT CHƯƠNG!



CHÚC NGỦ NGON!



Còn 10 chương!