Thệ Bất Vi Phi
Chương 28 : Tiểu quỳnh hoa
Ngày đăng: 23:53 21/04/20
Ta nho nhã lễ độ chắp tay thi lễ với Nhàn Phi nương nương. Nàng thật không hiểu, vừa rồi người này vừa mới cười gian tà, suýt nữa bắt nàng nuốt tâm cổ, vì sao trong nháy mắt bỗng trở nên khiêm tốn cung kính như thế. Ta cười cười nói: “ Bây giờ đã giải quyết xong một việc. Còn một việc nữa, ta muốn phiền đến Nhàn Phi nương nương…”
Trong chùa ánh sáng mờ ảo lay động, tạo nên quang ảnh loang lổ khắc trên gương mặt Nhàn Phi nương nương lúc sáng lúc tối, tựa như tâm tình của nàng bây giờ.
Nhàn Phi nương nương vốn là một người bình tĩnh. Sau khi tranh đấu một trận, nàng đã bình tâm vững dạ trở lại, lạnh nhạt nói: “Ngươi còn có chuyện gì?”
Ta nói: “Ta biết trong cung Nhàn Phi nương nương vừa lúc thiếu khuyết một nữ quan. Còn ta trước kia cũng là nữ quan trong cung Tư Đồ nương nương. Kinh xa liền giá (việc làm không khó nhờ đã quen thuộc, ý nói có kinh nghiệm). Không bằng Nhàn Phi nương nương thăng chức cho ta làm nữ quan thân cận của nương nương, cũng tiện bề dốc sức hỗ trợ cho nương nương?”
Nhàn Phi nương nương nhìn ta như nhìn một con rắn độc, nàng cười lạnh một tiếng, nói: “Ngươi nằm mơ sao…”
Khuôn mặt ta tỏ vẻ u sầu, thần thái sầu khổ trông thật giống một trái dưa leo, nói: “Ta đối với cái chết của phụ thân còn rất nhiều nghi vấn. Bất đắc dĩ mới phải mượn thân phận này hỗ trợ điều tra. Dù sao thì trong cung của nương nương cũng là nơi tốt nhất để tiếp cận Hoàng thượng. Mong rằng nương nương thành toàn…”
Tiểu Phúc Tử ở bên cạnh hừ lạnh một tiếng, dứ dứ con sâu vàng trên tay. Nhưng ta biết, cho dù không có con sâu vàng gớm ghiếc trong tay Tiểu Phúc Tử thì nàng cũng sẽ đồng ý. Nàng bất ngờ không kịp đề phòng, lọt vào bẫy của ta. Thử nghĩ xem, một người kiêu ngạo như nàng, làm sao lại không muốn điều tra cho rõ chân tướng cơ chứ?
Ta đương nhiên sẽ lưu lại cho nàng một bậc thang để bước xuống, ta thở dài: “Thủ hạ của ta tính tình không tốt. Chẳng lẽ nương nương muốn ta khiến nương nương giống như Quỳnh Hoa cô nương đây, trở thành con rối gỗ ngoan ngoãn thì ngài mới đáp ứng sao?”
Chuyện này căn bản là không có khả năng đâu. Bởi vì làm gì có chuyện không có ai phát hiện ra khi có một vị nương nương bị biến thành con rối gỗ ngu ngốc, suốt cả ngày ngơ ngơ ngác ngác chứ?
Nhàn Phi thoạt nhìn dường như đã muốn tâm hoảng ý loạn. Nhìn thấy thảm trạng của Quỳnh Hoa liền hoang mang lo sợ, đối với hậu quả một ngày nào đó tự chính miệng mình phun ra chân tướng, liền phải suy nghĩ lại, nàng nói: “Ngươi thật sự chỉ vì muốn điều tra nguyên nhân cái chết của Giả Hải Ninh thôi sao?”
Ta nghiêm túc gật đầu. Trong lòng biết rõ nàng đang diễn trò. Và ta cũng đang diễn trò mà thôi.
Ánh mắt Nhàn Phi lóng lánh, mặt đầy hồ nghi, dường như không chịu đựng nổi, nói: “Được rồi, ta thăng cho ngươi làm thượng nghi…”
Tiểu Phúc Tử trừng to đôi mắt thiếu chút nữa muốn lọt tròng ra ngoài. Sắc mặt luôn thanh thanh lạnh lùng của hắn rốt cuộc cũng có dịp thay đổi, hơi lắp bắp nói: “Ngươi, ngươi, ngươi, ngươi, không phải ngươi đã bị ta điểm huyệt rồi sao? Như thế nào lại như vậy được?”
………..Chuyện hậu trường……….
Thừa cơ hội lúc ta đi đổ rác, nhóc con nhà bên cạnh lại tiến vào. Chỉ có điều tâm tình ta hôm nay rất tốt, không muốn so đo. Tuy rằng PK phiếu không tăng được điểm nào.
Nhóc con nhìn ta: “Chị ơi, còn muốn em giúp chị PK không?”
Ta vội xua tay: “Không cần không cần, em cứ đi chơi đi!”
Nhóc con bắt tay nhất quán, đưa cho ta một nắm hạt dưa. Ta thụ sủng nhượng khinh (được yêu mến mà trong lòng lo sợ phập phồng). Tiểu tử này bình thường rất keo kiệt, hôm nay lại còn mời ta ăn hạt dưa?
Nhóc con nói: “Chị ơi, giúp em cắn hạt dưa đi, cắn xong rồi giúp em bỏ vào miệng với…”
Ta sau một thoáng trầm mặc, hỏi nó: “Vậy răng của em dùng để làm gì?”
Nhóc con hùng hồn nói: “Răng của em, dùng để ngậm kẹo rồi…” Nói xong, há lớn miệng ra, chỉ cho ta xem viên kẹo đang dính chặt trên răng.
Vì không muốn nó gào khóc điếc tai, ta đành phải bỏ ra một canh giờ để cắn hạt dưa…
Vừa cắn vừa nghĩ: PK phiếu, khi nào mới tăng điểm đây?