Thế Giới Chi Giá

Chương 34 : Ngoại truyện 3

Ngày đăng: 00:37 19/04/20


Tạ Nhất Miên và Tạ Khánh là cùng một người.



Vì sao hắn lại có hai cái tên, phải bắt đầu nói từ khi hắn được sinh ra.



Cái tên Tạ Khánh này là do ba Tạ đặt, ba Tạ chỉ đơn giản cảm thấy rằng có đứa con trai là sự kiện đáng chúc mừng, hơn nữa ba Tạ là một người lười biếng, liền nói đứa bé gọi là Tạ Khánh đi.



Nhưng ông nội không đồng ý, ông ngay lập tức liền nổi giận, nói sao có thể đặt cái tên tầm thường như vậy, kết quả ông liền suy nghĩ, nghĩ tên cho cháu trai, suy nghĩ kỹ mấy tháng, mọi người gọi Tạ Khánh Tạ Khánh cũng quen rồi, ông đột nhiên vỗ bàn một cái, nói: “Đời người như một giấc mộng dài, trăm năm giống như một đêm đi vào giấc ngủ, vậy gọi là Tạ Nhất Miên đi!”



Ai dám làm trái ý của ông nội chứ, vì thế Tạ Khánh lại đổi thành Tạ Nhất Miên. Có thể mọi người kêu đã quen, vì thế nhũ danh* của đứa bé vẫn gọi là Tiểu Khánh Khánh thì được rồi.



Bạn học Tạ Nhất Miên luôn là một bạn học tốt, học tiếp thu khá, tính cách hiền hoà. Sau đó hắn phát hiện ra mình vô cùng say mê thích thú việc chụp ảnh, liền một lòng muốn đi làm nhiếp ảnh gia.



Chẳng ai ngờ rằng Tạ Nhất Miên trừ xưa đến nay vẫn luôn cứng nhắc sẽ cầm cameras, lắc mình biến hoá, biến thành một nhiếp ảnh gia đầy tính nghệ thuật.



Nhưng thật ra nhìn thấy từ trong những tấm ảnh của hắn, những nhiệt huyết cùng với liều lĩnh bị che dấu đều được hắn dùng ống kính chụp lại.



Bỏ cameras xuống, hắn vẫn cứ ôn hòa, mà cầm lấy cameras, hắn liền biến thân.



Bởi vậy có thể thấy được, bạn học Tạ Nhất Miên là một bạn học khó chịu.




Đến khi nhóm bạn đều chịu không nổi những lúc hắn kể chuyện cười, hắn đã không sửa được nữa rồi…



Nhiều năm sau, An Đạt sau khi biết nguyên nhân hắn thích kể chuyện cười, mặt không chút thay đổi bình luận một câu: “Anh là đồ ngốc hả?”



Bạn học Tạ Khánh lệ rơi đầy mặt.



Tạ Khánh đã xa nhà rất nhiều năm, trên đường đều có liên lạc với người trong nhà, nhưng luôn không có can đảm quay về. Nhưng từ sau khi Hạ Cảnh Ngữ đến đây, hắn đi theo cô về lại tờ tạp chí trước kia, công việc rất nhiều, hắn rốt cục trở về nhà một lần.



Hắn nói với người nhà về An Đạt, hắn vốn tưởng rằng người nhà vẫn sẽ phản đối.



Nhưng lúc này đây, bọn họ đã khoan dung hơn nhiều so với hắn tưởng tượng.



Chỉ cần thật sự tốt là được rồi, người thân nói, lần sau đưa An Đạt về thăm nhà đi.



Tạ Khánh thấy cảm động, nguyện vọng khi rời khỏi nhà rốt cục bây giờ đã thực hiện được, cuộc sống mới rốt cục hoàn toàn bắt đầu rồi.



Em có nhìn thấy không? Tiểu Ngôn, em có thể mừng cho anh hay không.