Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1087 : Quái vật

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


"Con người, còn sống!"



"Ngươi là ai?!"



Trái tim của năm người đập thình thịch, lại có thể bắt gặp một người ở nơi này, đúng là ngoài ý muốn.



Rất nhanh, bọn họ chú ý tới ao báu phía sau lưng Thạch Hạo, nơi đó dâng trào tiên quang, chất lỏng năm màu óng ánh, mưa ánh sáng chiếu rọi cùng với hương thơm đắm say lòng người.



Mặc dù Thạch Hạo đã niêm phong lại bảo trì để ngăn cản dược hương tiết ra ngoài, thế nhưng dù sao cũng là nơi Trường Sinh dược hòa tan, chỉ cần tới gần là có thể ngửi thấy được.



Ánh mắt của năm người như kiếm sắc, hô hấp dồn dập, căng thẳng tột độ, nội tâm kích động tới mức run người, bọn họ có thể đoán ngay được, đây mới chính là Tiên Dược trì!



Xưa nay có vô số truyền thuyết nói rằng, bất cứ Bất Tử dược nào lột xác và lưu lại lớp vỏ bên ngoài của mình, sau đó những thứ này hòa tan vào trong hồ nước thì sẽ hóa thành tiên đan thần dược tuyệt thế.



Tuy rằng chỉ là lời đồn, là truyền thuyết, tình huống không biết có diễn ra hay không.



Thế nhưng trước mắt bọn họ tuyệt đối không phải là ảo cảnh mà là sự thật, không ngờ lại có thể thấy được xác cây Trường Sinh dược sau khi lột ra, chính là vận may lớn lao.



Nội tâm kích động, máu nóng khắp người, ánh mắt của bọn họ tràn ngập tham lam, khát khao, muốn chạy thẳng vào trong tiên trì đó, thứ này quá quan trọng đối với bọn họ.



Trong thiên địa này có mấy cây Trường Sinh dược?



Tuyệt đối có thể đếm được, dõi mắt từ Tiên cổ cho tới hiện tại thì gần như không còn nữa, ít lại thêm ít, khắp cửu Thiên thập Địa cũng chưa chắc tìm thấy.



Ao bảo dịch này tuyệt đối có thể giúp người khác lột xác, thay đổi máu huyết, rèn luyện xương cốt, tái tạo hoàn toàn nội tạng, thoát thai hoán cốt toàn bộ, tác dụng không cách nào tưởng tượng nổi.



"Không hề kém hơn Hoàng Huyết trì, thứ này có thể giúp chúng ta niết bàn!"



Có người như đang nói mê, ánh mắt hừng hực như bó đuốc, sự vui sướng xâm lấm khiến hắn hoàn toàn quên đi sự có mặt của Thạch Hạo.



Hoặc là lơ luôn Thạch Hạo, bởi vì trong mắt bọn họ, hắn là một kẻ đã chết!



Có bọn họ ở đây thì làm sao để người trẻ tuổi này độc chiến ao tiên dược chứ, đương nhiên là phải giết chết và cũng chẳng cần biết hắn là kẻ nào, bọn họ tin tưởng chuyện này không quá khó.



Bởi vì, bọn họ có Cửu Hoàng lô!



Chỉ thứ này là đủ rồi, người này xem ra cũng chỉ là Thiên Thần nên một khi phản kháng thì chỉ có con đường chết.




Tiếng vang lanh lảnh vang lên tựa như hai miếng ngọc va vào nhau rất là êm tai, dư âm lan tỏa khiến hồn phách rung động.



Năm người biến sắc, dù gì cũng là Cửu Hoàng lô, vậy mà sau khi bị một vật bắn trúng lại khẽ ngân vang, đồng thời không cách nào nghiền nát thứ đó thành bột phấn được.



Biến cố này là sao? Việc này làm cho năm người sinh ra cảm giác vô lực và lạnh lẽo toàn thân.



Bọn họ biết, bản thân đã gặp phải một quái vật rồi, không chỉ bản thân mạnh mẽ mà pháp khí trên người cũng vô cùng kỳ lạ, có thể tạm thời ngăn lại uy thế của Cửu Hoàng lô.



"Hòng bét!" Cô gái của Nguyệt Tê tộc hoảng sợ hét lớn.



Bởi vì nàng phát hiện ra, khúc xương trắng kia vừa khéo đánh trúng vào điểm yếu nhất của Cửu Hoàng lô.



Bên trên thần lô đỏ tươi này có một lỗ thủng, đó chính là vết tích còn lại sau trận chiến ở Biên Hoang kia, nó từng bị xuyên thủng từ trước ra sau.



Hiện giờ, khúc xương trắng ấy vừa may lại va trúng ngay nơi đó.



Quả nhiên, ánh sáng lộng lẫy của Cửu Hoàng lô chợt giảm đi rất nhiều, nó run lắc thối lui suýt nữa thì rớt xuống đất, chín con chân hoàng chớp mắt quay trở lại trên thân lò.



"Tại sao lại như vậy?" Mấy người này sợ hãi hét toáng lên, sao lại trùng hợp đến thế chứ, hay là do bọn họ quá xui xẻo.



Cùng lúc đó, Vạn Linh đồ cũng mờ đi không ít, những sinh vật kia biến mất còn bản thân nó rơi xuống giữa không trung.



Thạch Hạo đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, hắn bật lên bắt lấy Vạn Linh đồ, tiếp đó dứt khoát giải quyết hết đám người này.



Bởi vì hắn đã cảm ứng được, chiếc lò thần kia tuy rằng kinh khủng thế nhưng lại không hề có khí linh, điều này khiến hắn yên tâm hơn rất nhiều!



"Ầm!"



Thạch Hạo tựa như một con ma thú giết thẳng tới, một chưởng hạ xuống, trời long đất lở, mạnh mẽ bá đạo bao phủ bọn họ ở nơi đó.



Phụt!



Một chưởng mang theo lực Côn bằng, khi nhìn kỹ thì tựa như có một con Côn bằng đang giương cánh bao trọn lấy bọn họ, năm người toàn lực chống trả, khống chế tiên khí bản thân thế nhưng vẫn phun ra đầy máu.



Địch thủ như vầy đã khiến bọn họ cảm thấy tuyệt vọng, hắn là một con quái vật như thế nào?