Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1119 : Đụng độ mạnh mẽ

Ngày đăng: 01:23 19/04/20


Một đao chém qua không chỉ kết liễu ba người đi theo của Phong Hành Thiên mà còn cả hai đệ tử chính thức của thư viện đã tu ra tiên khí nữa.



Nhưng mà, trong cơn giận dữ đầy tột độ của Thạch Hạo thì bọn họ cũng chỉ như gà sành chó đất, không cách nào đỡ lấy một đòn!



Những người khác sợ hãi hét lớn, còn Thạch Hạo thì từ từ cất bước với uy thế ngày một tăng cao, chiến đao vàng óng trong tay hắn phóng to rồi lần nữa xoay tròn quét tới.



Ánh đao rất dài tựa như là thác nước trút từ trên cao xuống, vô cùng rực rỡ.



"Phụt!"



Có thêm vài người bị giết chết, đồng thời ánh chớp lao ra xa đánh cho hai người ở phía trước hóa thành tro tàn.



"Ngươi dám!" Xa xa truyền tới tiếng quát lớn của Phong Hành Thiên, trong lúc giơ tay thì một luồng cầu vồng từ bàn tay của hắn lao vút tới.



Thạch Hạo tránh sang một bên, ngay tại chỗ liền xuất hiện một cái vực thật sâu, trong lòng đất là vẻ tăm tối vô biên.



Hắn là ai?



Tu sĩ của Ba ngàn châu kinh ngạc không hề nhận ra Thạch Hạo, bởi vì hiện giờ hắn hoàn toàn khác trước, đã vận dụng tới Bảy mươi hai biến, không chỉ thay đổi hình dáng mà ngay cả xương cốt cùng huyết nhục đều được biến đổi.



Rõ ràng, việc thay đổi xương cốt, biến dạng huyết nhục rất là đau đớn, thế nhưng độ bảo mật lại cực kỳ cao, người khác không cách nào phát hiện ra được.



Dù cho có dùng Thiên nhãn thông cũng không phát hiện ra được dấu vết gì, bởi vì đây là huyết nhục xương cốt thật sự chứ không phải là ảo thuật đơn giản.



"Ngươi là ai mà dám đối địch với Phong tộc?" Một người đi theo của Phong Hành Thiên mạnh miệng quát mắng, bởi vì hiện giờ chẳng còn cách nào cả, tên Ma thần này đang từ từ ép sát về phía bọn hắn.



"Người đi theo cũng chẳng ít." Thạch Hạo lạnh lùng và châm biếm nói.



Bởi vì, cái gọi là người đi theo còn sót lại kỳ thực là đệ tử chính thức của thư viện, phải tới sáu bảy người thế nhưng bọn họ lại cam nguyện chịu sự sai khiến của Phong Hành Thiên.



Sau khi biết Phong tộc muốn áp chế hắn thì cơn lửa giận trong lòng Thạch Hạo bùng cháy, nếu không phải hắn mạng lớn thì đã chết trong Cổ quáng Thái sơ rồi.



Nói chính xác, Nguyên Thanh chỉ là đồng lõa mà người chủ mưu thật sự chính là Phong tộc!



Đặc biệt, bên trong lại còn có ẩn tình, lại dính dáng tới ân oán tình cừu của lão tổ tông Phong tộc cùng với tổ tông Thạch tộc thuộc một trong bảy vương ở Biên hoang, việc này càng khiến hắn kích động hơn.



"Đều là những chuyện xưa xửa xừa xưa mà vẫn không hề quên đi, tuy rằng từng chiến đấu qua với tổ tiên của mạch chúng ta thế nhưng lại không hề để ý tới thân phận để nhờ vả áp chế chúng ta."



Thạch Hạo tự nhủ trong lòng, lửa giận sục sôi, nắm đấm bóp chặt, áp chế hắn mười năm, với thời gian này thì đã gạt tan toàn bộ tạo hóa bên trong thư viện, chặt đứt con đường tiến lên của hắn.




Rõ ràng, nơi đây là một tòa động phủ.



Ầm!



Yêu Nguyệt công chúa, Huyền Côn, Phong Hành Thiên tiếp tục đại chiến, lần này lại càng kịch liệt hơn, ai cũng vận dụng tới thần thông mạnh nhất của mình khiến cốt văn sục sôi, hư không sụp nứt.



"Giết!"



Khi nơi đó hơi bình ổn trở lại thì cả ba đều ho ra máu, có thể tình trạng của Phong Hành Thiên tốt hơn chút cho nên lần nữa hét lớn, sau đó kết ra một pháp ấn đầy đáng sợ và muốn khống chế môn Thiên công vô thượng lần cuối cùng.



"Hừ!"



Nhưng vào lúc này thì Thạch Hạo xuất thủ, hắn cũng bắt đầu kết ấn rồi đáp xuống từ trên cao, trong giây lát, hắn hóa thành sáu người và kết ra sáu loại pháp ấn.



Trên thực tế, vẫn chỉ là một chân thân thế nhưng tốc độ lại rất nhanh nên mới khiến người khác sinh ra ảo giác như thế.



Hắn đang mượn nhờ pháp ấn để triển khai Thiên công cổ, Lục Đạo Luân Hồi!



Môn Thiên công này vừa ra thì thiên địa thất sắc, khí tức liền thay đổi khiến người khác nghẹt thở.



Thạch Hạo kết ấn rồi đánh thẳng về phía Phong Hành Thiên.



Mấy người trong chiến trường đều giật nảy mình, tựa như ý thức được chuyện gì đó.



Trong mắt của Yêu Nguyệt công chúa lóe lên ánh sáng kỳ lạ nhìn chằm chằm Thạch Hạo, thế nhưng cũng không chút do dự mà cùng nhau phối hợp công hướng Phong Hành Thiên.



Ngay cả Huyền Côn cũng chẳng cần phải bàn tới, hắn hận Phong Hành Thiên thấu xương thấu thịt, cho nên cũng xuất thủ theo.



"Rầm!"



Càn khôn nổ tung, hỗn độn dần hiện, phù văn khắp nơi, cú va chạm đầy đáng sợ bùng phát.



Hắc Ám thiên công của Phong Hành Thiên không cách nào địch lại được cho nên khiến hắn bay ngược ra sau, miệng không ngừng phun ra đầy máu.



Dù vậy, hắn cố gắng cắn răng rồi phóng mạnh vào cung điện dưới lòng đất.



"Chạy đi đâu!" Thạch Hạo hét lớn, lần nữa kết Lục Đạo Luân Hồi ấn, triển khai Thiên công cổ trấn áp về phía hắn!