Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1124 : Chém Phong
Ngày đăng: 01:23 19/04/20
Thạch Hạo rất muốn chửi thẳng một câu, ngươi mà còn cần giữ thể diện chắc?
Đây rõ ràng là một vị có danh tiếng lâu năm, thậm chí còn là một cao thủ siêu cấp sâu không lường được, khả năng đã thành chí tôn, ấy vậy mà lại đi làm khó dễ với vài tên tiểu bối như bọn hắn.
"Ồ, không lên tiếng luôn, tính khí rất cứng, thế nhưng ta lại thích công việc chế tạo, cơ thể của ngươi sau này sẽ trở thành một chí cường giả đó." Phong Chiêu cười nhạt nói.
Hiện giờ hắn đã hoàn toàn xem Thạch Hạo như một món hàng, chẳng hề sợ sẽ xảy ra bất cứ biến cố gì, có cao thủ như hắn ở đây thì ai có thể tới phá quấy?
"Ông rất bỉ ổi!" Thạch Hạo nói.
"Đúng vậy không, trước giờ chưa ai nói với ta như vậy cả, ai cũng gọi ta một tiếng là Phong hầu." Trên gương mặt của Phong Chiêu mang theo nụ cười khẩy ung dung đáp, chẳng hề vội vã ra tay với hắn.
"Đúng là ngụy quân tử, quá nhục nhã!" Thạch Hạo mắng chửi.
"Phong lục thúc, làm như thế có tốt không?" Yêu Nguyệt lên tiếng khuyên can, thật sự cũng không phải ra mặt giúp Thạch Hạo mà nàng biết, Thạch Hạo là người thứ nhất thì nàng với Huyền Côn cũng sẽ là người thứ hai, thứ ba.
Thậm chí, kết cục của nàng sẽ càng đáng thương hơn, nàng biết rõ dung mạo của mình thuộc hạng hiếm có trên thế gian này, vẻ kỳ dị và thèm khát đầy đáng ghét lóe lên trong con mắt của vị cường giả Phong tộc khi nãy khiến nàng cảm thấy bất an.
"Có gì mà không tốt chứ, ta rất yêu nhân tài." Phong Chiêu cười nói.
"Chúng ta cũng đã tu ra ba luồng tiên khí cả, tìm khắp cả cửu Thiên thập Địa cũng chẳng có mấy người, nếu như biến mất cùng lúc thì chắc chắn sẽ dẫn tới hỗn loạn." Huyền Côn nói.
"Há, chuyện đó có quan hệ với ta chắc, có người biết ta đã tới đây à?" Phong Chiêu không để ý lắm rồi liếc nhìn về phía Phong Hành Thiên, nói: "Hay là, xóa hết những ký ức mà cháu ta đã thấy nhỉ, như vậy sẽ an toàn hơn đôi chút."
Phong Hành Thiên ngạc nhiên, vị tộc thúc này cẩn thận thật.
"Thiên hạ sẽ đại loạn, ông làm như thế không sợ khiến người khác phẫn nộ hay sao? Nên biết, tương lai của chúng ta chính là liều mạng ở Biên hoang, là giao chiến thật sự với địch thủ, nếu như bỏ mạng một cách oan uổng trong tay ông, vậy ông còn có lương tâm nữa không?" Yêu Nguyệt trách mắng.
"Thiên địa này chắc chắn sẽ loạn, ai cũng không thể ngăn cản được, cửu Thiên thập Địa sẽ bị lật đổ, các gia tộc lớn sẽ hóa thành tro bụi, sẽ không cách nào thoát khỏi số mệnh của kỷ nguyên Tiên cổ đâu." Phong Chiêu lạnh lẽo nói, tiếp đó ánh mắt thâm thúy đảo qua: "Các ngươi yên tâm, ta sẽ dùng các ngươi để tạo nên mấy cao thủ tuyệt thế, không cần phải đi Biên hoang, chỉ cần bảo vệ thật tốt ta với tộc nhân của ta là ổn rồi."
"Quá hèn hạ, chỉ vì lợi ích cá nhân mà không màng tới đại cục, không sợ trời phạt ư?!" Yêu Nguyệt hét lớn.
Trong lúc mấy người cãi vã với nhau thì tâm thần của Thạch Hạo tiến vào chiếc đỉnh bên trong cơ thể mình, hắn đang giao lưu với Hoàng điệp, và được nó nói cho một tin tức kinh người!
Mấy người còn lại thì như tượng đá, ai cũng không nghĩ sẽ xuất hiện kết quả như vậy, vừa rồi Phong Chiêu rất bá đạo nhưng trong nháy mắt lại chết thảm, quá kỳ dị.
Đồng thời, mọi người đều ứa mồ hôi hột khắp người, một người mạnh mẽ là thế mà chớp mắt héo úa, đối mặt với sức mạnh bất hủ thì không cách nào đón đỡ dù chỉ một đòn.
Sau khi giết chết Phong Chiêu thì cổ điệp rất tự nhiên bay về trong ao, lần nữa chìm xuống và trầm miên bên dưới.
Chuyện gì thế? Yêu Nguyệt, Huyền Côn đều ngây người.
Rất nhanh bọn họ hiểu được, đây là một cơn phong ba đầy to lớn, Phong hầu đã chết, nếu như chuyện này truyền đi thì chắc chắn sẽ vô cùng vang dội, cả Vô Lượng Thiên sẽ chấn động.
Bởi vì, người này có địa vị rất cao ở Phong tộc, có tư cách để kế thừa đạo thống này!
"Lục thúc!" Phong Hành Thiên gào lớn.
Đối với hắn, đây tựa như là một cơn ác mộng, một con bướm thối rửa nhanh chóng đâm chết một nhân vật siêu cấp, tựa như mơ vậy.
"Ầm!"
Lát sau, Thạch Hạo toàn lực xuất thủ đánh mạnh về Phong Hành Thiên.
Trong lúc này, ngoại trừ Thạch Hạo ra thì ai cũng không hề chú ý tới, một con bướm vàng rất nhỏ từ từ tiến vào trong ao và tiếp cận cổ điệp bên dưới.
Trận chiến này, Yêu Nguyệt và Huyền Côn không có xuất thủ mà đứng bên ngoài quan chiến, bởi vì trong lòng bọn họ không thể bình tĩnh được, cái chết của Phong hầu quá kỳ lạ, cứ thế nổ tung và chết tươi.
Phong Hành Thiên rất mạnh thế nhưng lại bị thương rất nghiêm trọng, hơn nữa lại vừa thấy tộc thúc của mình chết đi nên đầu óc đã rối loạn và nhận lấy áp chế không hề ít, hoàn toàn mất đi tiên cơ.
"Phụt!"
Rốt cuộc, sau khi thi triển Lục Đạo Luân Hồi thiên công thì Phong Hành Thiên liền bị thương nặng, một quyền xuyên thủng thân thể, nơi bộ ngực xuất hiện một cái lỗ lớn đẫm máu thông từ trước ra sau.
Tiếp đó, thân thể hắn bắt đầu giải thể và bỏ mạng!