Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 1274 : Vương giả trở về

Ngày đăng: 01:25 19/04/20


Bên trong ao bùn nhão, một người một thân đứng giữa nơi ấy, bễ nghễ quần hùng, trường y bay phần phật theo gió!



Bốn đại chí tôn ngơ ngác sững sờ, sao thế này, Hoang, không hề có một cổ chủng chí cường nào, nhưng sao lại mạnh tới mức này? Chống lại chí tôn, mạnh mẽ tuyệt thế



Bọn họ không hề tin vào mắt mình, đây là Hoang ư? Hoàn toàn không phù hợp với lẽ thường, hoàn toàn khác với những nhận thức về sức chiến đấu của bọn họ đối với Hoang, chẳng có chút đạo lý nào cả.



Bên ngoài chiến trường, vẻ ầm ĩ lan khắp, tất cả mọi người đều bị thủ đoạn của Thạch Hạo làm cho chấn kinh tới ngây người.



Đừng nói đám người như Thư đồng, Ngô Thái... Ngay cả những người căm thù hay là có thiện cảm với Thạch Hạo cũng khó lòng tin tưởng được.



"Thôi chết mất, có phải là Hoang không vậy, tên khốn này sao lại chợt khủng khiếp thế, vừa nãy hắn công kích cùng lúc ba đại chí tôn à?" Thái Âm ngọc thỏ xoa xoa đôi mắt tựa như hồng ngọc của mình, làm ra vẻ như gặp phải ma vậy.



Quả thật rất khó mà tin được, trước kia bọn họ cảm thấy buồn rầu, linh cảm thấy Thạch Hạo sẽ ăn quả thiệt thòi lớn nhưng chẳng hề có chút biện pháp nào cả, nhưng không ngờ, chỉ trong nháy mắt đã nghịch chuyển lại tình thế, hoàn toàn bất ngờ!



Tất nhiên những người này sẽ vô cùng cao hứng, ai nấy cũng đều hoan hô om sòm, ngay cả Tào Vũ Sinh cũng vỗ vỗ ngực hô hào với những người xung quanh, nói với mọi người rằng đó chính là huynh đệ của mình.



Còn hơn nữa là, hắn ôm chầm lấy bả vai của một nhân vật quan trọng của Tiên viện rồi lải nhải, nói: "Thấy gì chưa, đó là huynh đệ kết bái của ta đó, một mình quyết chiến với cả đám chí tôn của Tiên viện cũng chẳng hề hấn gì."



Tên kỳ tài của Tiên viện này lại là anh họ của Tử Nhật Thiên Quân, tới từ một gia tộc Trường Sinh, lúc này sắc mặt vô cùng khó coi, rất muốn một tát đập chết tên khốn này.



"Tên ác ôn này đều có thể biến thứ không thể thành có thể, lúc mọi người cho rằng hắn đã tuyệt đường, ấy vậy vẫn có thể quật khởi lần nữa." Ánh mắt của ma nữ lưu chuyển, gương mặt mang theo nụ cười khuynh quốc khuynh thành, thân thể thước tha uyển chuyển nhìn kỹ Thạch Hạo ở nơi xa xa.



Cảm xúc của nàng rất sâu, bởi vì nàng quen biết với Thạch Hạo rất là lâu, từ hạ giới thì đã từng hợp tác qua, gặp mặt tiếp xúc rất là nhiều, đôi bên có thể coi như là biết rõ về nhau.



"Ghê thật, không tưởng được Thạch huynh lại phát triển tới mức này!" Trường Cung Diễn thán phục, dẫn tới cảm nhóm người thuộc Ba ngàn châu cũng hô hào theo.



Sự mạnh mẽ của Thạch Hạo khiến bọn họ hưng phấn không thôi, một người cùng chung quê hương với mình lại mạnh mẽ như vậy khiến cho bọn họ cũng cảm thấy vinh quang lây.



Hiện giờ, bất kỳ một vị chí tôn trẻ tuổi tới từ nơi nào đó xuất hiện ở trong cửu Thiên thập Địa này thì những người cùng tới từ nơi đó cũng sẽ được đánh giá cao hơn rất nhiều.



"Ha ha, quá sảng khoái, Hoang lại mạnh như vậy luôn, không có cổ chủng nhưng vẫn có thể bước tới bước này!" Người của Thư viện Thiên Thần là người kích động nhất, nhiều người còn cười to ha hả.



Thậm chí, cặp mắt của một số người rưng rưng, suýt nữa thì nước mắt đã chảy dài hai má.



Bởi vì, những ngày qua, các học sinh của Thư viện Thiên Thần cảm thấy vô cùng uất ức, thậm chí có cảm giác nhục nhã, bị người khác tới tận nơi bắt nạt ăn hiếp thế nhưng lại không cách nào có thể đáp trả được.



Đây là thư viện của bọn họ, thế nhưng khi động phủ Tiên giả ở dưới lòng đất chuẩn bị mở ra thì bọn họ lại bị đuổi đi nơi khác, bị đẩy ra bên ngoài, không được lại gần nơi này.
Ầm!



Cũng vào lúc này, trong cơ thể của Thạch Hạo dâng lên ánh sáng mát mẻ, bản thân tựa như là một hạt giống ẩn chứa sinh cơ vô tận, khí đại đạo không ngừng tràn ngập ra.



Hắn không còn ẩn giấu gì nữa, trực tiếp ra tay ép thẳng về phía Tử Nhật Thiên Quân, dùng khí thế hùng hổ áp chế lấy người này!



"Ngươi!" Tử Nhật Thiên Quân tức giận, đối phương lại xem thường hắn như vậy.



Rầm, Thạch Hạo đơn giản ép mạnh một chút thì đã tạo ra lực phá họa đáng sợ không gì sánh được như vậy rồi, hư không bị đập vỡ, nắm đấm va chạm với khói tím Hồng Mông của Tử Nhật Thiên Quân, càn khôn không ngừng bị xé rách.



"Chém!"



Tử Nhật Thiên Quân rút lui rồi rít lớn, liên tiếp xuất ra những thủ đoạn bá đạo nhất, từng luồng khói tím Hồng Mông hóa thành thiên kiếm chém về thân thể của Thạch Hạo.



Nơi đây bị phá nát và trở nên tàn tạ không thôi, vết nứt hư không đâu đâu cũng có.



Nhưng, ánh sáng tươi mát vẫn lan tỏa, Thạch Hạo đứng giữa nơi tả tơi ấy, tựa như là vạn pháp bất xâm, thiên hạ độc tôn, chẳng hề bị ăn mòn chút nào.



Hắn giơ tay rồi đánh ra hàng loạt thủ ấn, nghiền nát và đánh tan vô số thiên kiếm do khí tím hóa thành và biến chúng thành những làn khói tím mịt mờ an lành.



"Hắn... dùng tay không để chống lại hạt giống hoàn mỹ?!" Nơi xa truyền tới lời thán phục.



"Gái mập kia, ngươi muốn có kết cục như thế nào?" Chính giữa khu tả tơi ấy, Thạch Hạo một mình đứng trong hư không nhìn về phía Lam Tiên, tiếp đó vung tay tóm lấy.



Cánh tay của hắn tựa như là cái gầu muốn chụp lấy thân thể uyển chuyển kia.



"Tiểu tặc, ngươi dám!" Lam Tiên xấu hổ, thân thể của nàng lấp lánh lung linh, từng luồng ánh xanh lam lan tỏa và bùng phát ra lực chí tôn mạnh nhất.



Ầm!



Một lát sau, Thạch Hạo lại công về phía Đại Tu Đà, là chiến đấu một lúc với ba người!



"Tại sao, không hề có cổ chủng hoàn mỹ thì hắn dựa vào thứ gì chứ, chẳng lẽ là... con đường trong truyền thuyết kia?" Có người ngờ vực nói.



"Vương giả đã trở lại, sau khi biến mất ba năm... Hoang lại lần nữa quật khởi, ai có thể so tài!?" Đúng lúc này, đệ tử của Thư viện Thiên Thần kích động tới mức run rẩy, ngay cả lời cũng nói không rõ.