Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 1359 : Dần thấy chân tướng
Ngày đăng: 01:25 19/04/20
Hy vọng đều được sinh ta từ trong tuyệt vọng, đều có thể chuyển biến, ngay khi tất cả mọi người đều cảm thấy vô vọng, khó có thể tiến vào khu cổ giới này thì toàn bộ tiên huyết đều tan rã.
Bụp, huyết dịch rơi xuống mặt đất chứ không còn ngưng tụ thành các sinh linh nữa.
Xa xa, con Phượng Hoàng bất tử kia kêu khẽ, nó vô cùng mệt mỏi, không ngừng ngâm tụng thần chú nên đã tiêu hao toàn bộ pháp lực của mình, thành ra không thể tiếp tục được nữa.
Mọi người không thể không cảm thán, hậu quả nặng nề như vầy mà cũng chỉ do một con chim non tạo thành, thần chú mà nó hiểu được quá mức quái dị!
"Con Phượng Hoàng này có gì đó là lạ, không ngờ lại khát máu như thế, các ngươi xem, ngay cả con mắt cũng biến thành màu đỏ, lông vũ cũng hóa màu máu, nó là... Sa đọa huyết hoàng!" Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính bỗng nhiên nói.
Cùng lúc đó, sinh linh của dị vực cũng kêu to: "Lớp vỏ Tiên trứng của nó bị chiến huyết làm dơ bẩn, cho nên con của Phượng Hoàng đã bị sa đọa, trở thành Huyết Hoàng thích giết chóc!"
"Loại sinh vật này cần phải được tiếp đón về giới ta, để nó gia nhập chúng ta, nơi sâu cổ vực của chúng ta cũng có một con Huyết Hoàng sa đọa, là sống nhờ từ thời Tiên cổ." Trong mắt mọi người lộ ra thần mang đầy kích động.
Năm đó, dị vực có thể tấn công vào giới này thì Huyết Hoàng sa đọa, Vô Úy sư tử, còn có cả Tà Long hắc ám... tất cả đều giúp đỡ rất nhiều, nếu không chắc chắn phải trả cái giá càng nặng nề hơn.
"Ồ, nó rút đi kìa, đuổi, bắt con Huyết Hoàng sa đọa này lại!" Dị vực thèm khát nên điều động bình Luyện Tiên xông về trước, chân chính tiến vào trong cổ giới này.
Đương nhiên, mỗi người đều hết sức cẩn thận vì không ai muốn nhiễm phải tiên huyết, nếu không một khi chạm phải thì tuyệt đối sẽ bước vào chỗ vạn kiếp bất phục ngay.
Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính cũng mang theo đám Thạch Hạo tiến vào trong khu cổ địa này, ông khống chế Chiến kỳ thiết huyết lên trước với mục đích là hấp thu những giọt huyết dịch kia.
Nhưng, từ xa truyền lại gợn sóng năng lượng đầy kịch liệt, tiết đó là tiếng nổ vang khiến mọi người đều sởn gai ốc.
Bọn họ nhìn thấy được, cách không xa nơi lối vào ở bên trong có vài ngôi mộ lớn đang nổ vang, máu tươi cùng với binh khí hư hao trên mặt đất đều bị cuốn ngược tiến vào bên trong mộ.
Đặc biệt, những tấm bia lớn phía trước các ngôi mộ đều làm bằng sắt, vang lên những tiếng leeng keeng.
"Mộ tiên!" Người của dị vực hét lớn.
Đại trưởng lão cũng kích động không thôi, đây tuyệt đối là bảo tàng, nếu như có thể bới móc được thứ gì đó thì chắc chắn sẽ không phải là đồ tầm thường.
Ít nhất, vài món pháp khí hư hao kia khi mang ra ngoài thì chắc chắn không thể nào hình dung được tác dụng, dù sao vừa nãy chúng cũng dám công kích về phía bình Luyện Tiên, mặc dù không thể địch lại.
Vậy có tới tìm kiếm không? Nên biết, vừa nãy cũng chỉ là tiên huyết mà đã tạo thành phiền phức lớn như vậy cho bọn họ rồi, nếu như đào mộ thì trời mới biết sẽ phát sinh biến cố gì.
Giờ nghĩ lại, đó là sự thật!
"Người bảo vệ, khà khà, ha ha..." Xa xa, người của dị vực cũng đang nghiên cứu huyết dịch năm màu kia, cố gắng tìm được chút tin tức từ bên trong giọt máu ấy, tiếp đó có người cười khẩy, mở miệng nói; "Người bảo vệ? Chân tướng còn tàn khốc hơn xa trong tưởng tượng của các ngươi đó!"
Song phương không có giao thủ mà chỉ chống đối đề phòng cùng tiến lên, như vầy cũng là một loại tình huống khác.
Nhưng, huyết chiến lúc nào cũng có thể phát sinh.
Chỉ là đôi bên đều kiêng kỵ binh khí của lẫn nhau, bình Luyện Tiên, tấm vải quấn Tiên vương... đều không phải là vật bình thường, nếu như thức tỉnh toàn diện và phát sinh va chạm thì bọn họ rất có thể cũng bị đánh chết.
Mọi người tiến về trước, lần nữa tìm kiếm manh mối.
Tiếp đó không lâu thì bọn họ nhìn thấy được một loại máu đặc biệt, bên trong máu ẩn chứa hỗn độn, chuyện này... quá kinh người mà!
"Rất có khả năng sánh ngang cùng với chân huyết bảy màu trong truyền thuyết, đây chính là nguyên nhân dẫn tới cái chết của cổ tổ Lạc Ma ư, hắn đã gặp phải một quái vật ra sao? Lại có máu Hỗn Độn!"
"Cũng không có tinh khiết, chỉ là có không ít máu Hỗn Độn, nếu không cũng sẽ không bị cổ tổ Lạc Ma đánh gục và kéo theo đồng quy vu tận." Có người nói.
Đại trưởng lão Mạnh Thiên Chính thở dài, Tiên cổ là một thời đại như thế nào, tới tột cùng đã ẩn chứa bao nhiêu quái vật, những sinh vật ấy đều mạnh tới mức không thể nào tưởng tượng nổi!
Đương đại, hoàn cảnh hiện tại đã không thể đản sinh ra được loại sinh vật như vầy.
"Một tấm bia đá!"
Có người nhanh mắt nhìn thấy được một điểm đen ở phía cuối đường chân trời, tiếp đó nhanh chóng tiến tới.
Một cơn gió lớn thổi qua, tất cả mọi người đều chạy tới nơi này, đội ngũ hai bên đứng đối lập thế nhưng vẫn chưa hề xuất thủ mà đang cùng nhìn về phía bia đá ấy.
Nó không cao, chỉ vài trượng, mặt trên ghi lại một vài chữ viết.
"Thật bất hạnh, ta bị chọn trúng, phụ trách việc ra tay, không thể trở về nữa..." Mở đầu là một câu nói như thế, viết thẳng ra chân tướng!
Trong lòng tất cả mọi người đều nhảy rộn, đây đúng là thứ mà bọn họ muốn tìm hiểu, không nghĩ rằng ở nơi sâu trong chiến trường này lại phát hiện được, mới dòng đầu tiên bên trên tấm bia mà đã nói rõ đầu mối như vầy rồi!