Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 386 : Tôn giả cùng ra tay
Ngày đăng: 01:17 19/04/20
"Láo xược!" Bào lão kêu lên, trước mặt nhiều người như thế mà bà lại bị một tên tiểu bối tát cho một cái, miệng phun đầy máu, bay ngược ra sau rất xa, vừa sợ mà vừa kinh.
"Lão xược? Cái bà già sắp chết này!" Thạch Hạo lạnh lùng nói, đối phương âm thầm quấy rầy cuộc quyết chiến và cũng muốn diệt trừ nó, mặc kệ là có thân phận gì thì nó cũng chẳng bao giờ thỏa hiệp.
Trên mặt của Tích Hoa bà bà ửng đỏ, đối với bà mà nói đây là một loại sỉ nhục, bà đến từ Bổ Thiên giáo, đường đường là một Tôn giả thế nhưng lại bị người khác tát một cái.
Đây là chuyện mất mặt cỡ nào chứ, quả thật vô cùng nhục nhã!
"Ngươi thật sự là láo xược mà, cho rằng có thể thắng một thiếu niên Chí Tôn là muốn làm gì là làm ư?" Tích Hoa bà bà quát lên.
Thạch Hạo nghe thấy thế, khóe miệng lộ tia cười khinh bỉ, nói: "Muốn giết chết ta mà lại không cho ta phản kích? Cái bà già này chán sống rồi!"
Quần hùng giật mình, Tích Hoa bà bà luôn ở bên cạnh Nguyệt Thiền tiên tử, đến từ Bổ Thiên giáo, mấy ngày vừa qua khi đi lại trong Hoang Vực thì đều đạt được sự lễ kính của các giáo.
Cục diện này xuất hiện làm cho mọi người kinh hãi, Thạch Hạo dám ra tay như thế, không chút kiêng kỵ gì, tuyệt đối là một chuyện không nhỏ.
"Xảy ra chuyện gì?" Rất nhiều người nghi hoặc, cũng không biết gì sao Thạch Hạo lại xảy ra xung đột với Tích Hoa bà bà.
Hoang Vực sẽ đại loạn, thời khắc Bổ Thiên giáo giáng lâm cho dù là sinh linh của Thái Cổ Thần Sơn cũng không muốn đắc tội vói đại giáo vô thượng này, vậy mà thiếu niên này lại kiêng cường như thế.
"Ta không oán không cừu gì với người cả nhưng ngươi lại vô cớ gây hấn, đây không phải là láo xược thì là cái gì?" Tích Hoa bà bà sắc mặt âm trầm, cây quải trượng đầu rồng chống nơi tay chấn động cả hư không, biểu đạt sự phẫn nộ của bản thân.
"Cái bà già mặt đầy vết nhăn này, khi ta quyết đấu với Thạch Nghị thì bà âm thầm quấy phá, vừa nãy lại hạ sát thủ với ta, bà tưởng rằng ta không biết ư, cho rằng mình vô tội!" Thạch Hạo bắt bẻ.
Tích Hoa bà bà nghe thấy thế thì mặt càng thêm lạnh, quả thật bà không còn trẻ nữa thế nhưng rất ghét những ai nói mình là bà già.
"Toàn là bịa chuyện!" Bà trầm mặt quát lớn.
Đột nhiên Thạch Hạo chuyển động, hóa thành một vệt sáng nhanh chóng vồ thẳng về phía bà lão, thế nhưng, hư không bỗng run rẩy, Tôn giả của Bổ Thiên giáo biến mất không chút tiếng động, tựa như biến mất khỏi thế gian.
Thạch Hạo lơ lững tại chổ, thầm giật mình, lẩm bẩm: "Da Hư Không thú!"
Nó lập tức nhớ tới buổi đấu giá ở Hoàng Đô Thạch Quốc, từng có một miếng da Hư Không thú bị đẩy lên giá trên trời, khiến cho vô số đại giáo đều đỏ cả mắt, hơn phân nửa là lọt vào tay của bà già này.
"Mặc cho bà có báu vật cỡ này đi nữa thì hôm nay cũng phải trả một cái giá thật lớn!" Thạch Hạo bất chấp nói.
"Xoẹt!"
Mặc dù là Tôn giả thế nhưng hắn biết được sự khủng bố của Thạch Hạo tới mức nào, đầu tiên giết chết Thạch Nghị kinh tài tuyệt diểm, sau lại chiến Kim Chu Tôn giả, hiện tại lại nhìn chằm chằm hắn, tuyệt đối là một hồi tai họa.
"Chư vị đồng đạo, không thể trơ mắt mà nhìn tên này ngang tàn như vậy được, tất cả mọi người hãy cùng ra tay trấn áp nó." Tích Hoa bà bà ở nơi xa mở miệng nói.
Bà hi vọng sớm giải quyết thiếu niên này, đối phương khiến cho bà cảm thấy bất an.
Thần quang lần lượt bay tới, Tôn giả ra tay, cực kỳ khủng bố, huống chi nơi đây có rất nhiều Tôn giả.
Nhưng mà, thủ đoạn của Thạch Hạo càng khiến người khác khiếp sợ hơn, hai tay hợp lại, một con côn ngư màu đên dài hơn một tấc vọt lên, sức mạnh Thái Âm vô tận bao phủ lấy nó xông thẳng ra ngoài.
"Giết!"
Hàng loạt ánh sáng đều bị cú vẫy đuôi của con cá này đánh tan, đúng là Chí Tôn thuật trong bảo thuật không gì sánh được.
Đánh đổi chính là Thạch Hạo lại ho ra đầy máu, thương thế càng thêm nghiêm trọng, thế nhưng nó cũng hề biến đổi, vẫn giết thẳng tới gần đó, tay trái mở ra cứ như là đại bàng vương trảo.
"Mở!"
Vị Tôn giả kia hét lớn, cung lớn trong tay búng phát ra ánh sáng vạn trượng hòng đẩy lui Thạch Hạo.
Nhưng mà, trong ánh mắt đầy giật mình của mọi người, tay cái của Thạch Hạo như là móng vuốt kim bằng, chớp mắt xé tan cung lớn đồng thời kéo đứt một cánh tay của vị tôn giả này.
"Bụp" một tiếng, máu tươi bắn tung tóe, cánh tay lìa cơ thể, hắn hét thảm một tiếng.
Hai người đã rút ngắn khoảng cách, gần như là dính sát vào nhau, vị Tôn giả này bùng phát, phù văn đầy trời, vận dụng những phương pháp cấm kỵ đại chiến với Thạch Hạo.
Trong chốc lát, hai người giao chiến hơn trăm chiêu, tất cả đều là những bảo thuật và thần thông, Thạch Hạo bị chấn cho ho ra đầy máu, nhưng cuối cùng cũng giết chết, xé gã Tôn giả này thành vài mảnh.
Bàn tay của Thạch Hạo vung lên, Trấn Hồn tháp hiện ra nện thẳng lên chân linh của gã này, thần thức của vị Tôn giả nhanh chóng tịch diệt.
Mọi người hít vào hơi khí lạnh, đây không chỉ chém giết người khác ở Hư Thần giới mà ở trong hiện thực cũng tử vong như thế này, một bộ thi thể không hồn.
Bở vì, bất kể là Diệt Hồn châm hay là Trần Hồn thao, đây đều là thiên địa kỳ trân của một giới, có thể chân chính giết chết những tu sĩ tiến vào giới này.
Thạch Hạo yên tĩnh bất động, nó đang vận chuyển phù văn trong Nguyên Thủy Chân Giải, có thể hóa thứ tầm thường thành thần kỳ, yên lặng cảm ứng những gợn sóng trong hư không, hi vọng có thể bắt giết Tích Hoa bà bà.