Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 476 : Tuyệt đại song kiều

Ngày đăng: 01:17 19/04/20


Ma nữ cười nắc nẻ, bộ ngực cao vút trắng mịn và căng tròn lộ ra non nửa lắc lư, dụ hoặc tâm thần kẻ đứng đối diện.



Sợi tóc đen láy vòng quanh chiếc cổ trắng mịn, cặp mắt xinh đẹp sáng ngời, dung nham kiều diễm tràn ngập vẻ vui sướng, thân thể cao ráo, đường cong uốn lượn, yểu điệu thước tha, xoay quanh Nguyệt Thiền không rời.



Điệu bộ này khiến nàng càng hấp dẫn hơn, cảnh đẹp ý vui khiến lòng ham muốn của người đối diện tăng vọt, vẻ quyến rủ hòa quyện với lẳng lơ khiến cho người khác mê muội và sửng sốt.



Nguyệt Thiền tiên tử cũng xuất sắc không kém, được xưng là tuyệt sắc giai nhân thật sự, thanh cao thoát tục, áo quần phấp phới, cặp mắt đen láy như đá quý, làn da trắng mịn như tuyết, gương mặt xinh đẹp hoàn mỹ cứ như Trích tiên giáng trần.



Nàng đề phòng Ma nữ, cảm thấy vô cùng phiền phức, cũng có chút lúng túng, đau đầu.



Trên thực tế, người mà nàng không muốn nhìn thấy nhất chính là Ma nữ, thân là tù binh của một chàng trai, rồi lại bị đối thủ cạnh tranh nhìn thấy, không có chuyện nào khó chịu hơn chuyện này.



"Ha ha..." Ma nữ cười điên dại, tựa như chưa bao giờ được vui sướng như bây giờ, nàng nôn nóng tới đây chính là muốn nhìn thấy tình cảnh này.



"Ấy da, tỷ tỷ, chiếc eo của tỷ càng ngày càng nhỏ nha, càng ngày càng mê người." Ma nữ không ngừng chọc ghẹo, không chịu từ bỏ cơ hội trêu chọc nàng.



Nguyệt Thiền tiên tử né tránh, bởi vì tu vi bị phong ấn cho nên dù cố gắng thế nào cũng không thể nào nhanh hơn Ma nữ được, gương mặt đỏ bừng, hoàn toàn chẳng giống với khí chất cao thượng thường ngày của mình.



"Ma nữ, xin hãy tự trọng."



"Tỷ tỷ, tỷ đâu cần phải nghiêm túc như thế đâu, đã lâu không gặp rồi, muội muội vô cùng thương nhớ, chẳng lẽ chào hỏi nhiệt tình lại không được ư?" Ma nữ vô cùng vui vẻ, trong con ngươi lộ lên ánh sáng kỳ lạ.



"Ồ, bộ ngực của tỷ tỷ càng ngày càng căng tròn, đấy chẳng lẽ là di chứng sau khi kết hôn à, nhưng dù sao cũng biến đổi thật sự." Nàng cười lộ ra hàm răng trắng như tuyết, mái tóc bồng bềnh, ánh mắt quái lạ, cánh tay duỗi thằng sờ soạng một cái.



Lần này, Nguyệt Thiền tiên tử sợ hãi bật thành lời, nàng không thể nào bình tĩnh, không thể làm bộ dáng siêu phàm thóat tục được nữa, dù sao vẫn là một cô thiếu nữ nhưng lại bị đối thủ đùa giỡn như thế, khiến bản thân không thể nào chịu nổi.



Lúc này, gương mặt của Nguyệt Thiền tiên tử đỏ bừng, cảnh cáo Ma nữ không được sờ lung lung, nhưng việc này lại khiến đối phương càng đùa ác hơn.



"Bép"



Ma nữ vỗ mạnh lên cặp mông căng tròn của nàng, tiếng vang lanh lảnh, chuyện này khiến Nguyệt Thiền hoàn toàn lúng túng, mặt càng đỏ hơn, bởi vì có một chàng trai đang đứng ngay kia.



Tiếng vang này, còn bàn tay sờ soạng vòng một kia nữa khiến nàng không đất dung thân, là tiên tử thánh khiết của Bổ Thiên giáo, nàng chưa hề trải qua những việc này.
"Chàng trai, ngươi nghĩ hơi nhiều rồi đó, chỉ là người mà ta yêu đang ở Thượng giới mà thôi." Ma nữ nhẹ nhàng như mây khói, lời nói của nàng khiến người khác khó mà phán đoán thật giả, hơn nữa còn đánh chủ đề qua chỗ khác, nói: "Ta có thể nói thẳng cho ngươi biết, Nguyệt Thiền tiên tử là con gái rượu của một vị ở Thượng giới đó, hơn nữa thân phận còn vượt xa cả tưởng tượng của ngươi nữa, nếu như để lộ ra ngoài thì sẽ khiến thiên địa lay chuyển đó"



Sắc mặt của Thạch Hạo bình tĩnh, chẳng hề nói gì.



Ma nữ lại nở nụ cười, bàn tay trắng đặt lên cằm của Nguyệt Thiền, cứ như là một nữ lưu manh đang đùa giỡn, nói: "Tỷ vô cùng xinh đẹp, cả ta mà cũng thấy yêu nữa là."



Sau đó, nàng xoay người lại chế nhạo Thạch Hạo, vì sao còn chưa chịu động phòng, làm bộ dạng như sợ thiên hạ sẽ không loạn, rất muốn Nguyệt Thiền tiên tử gặp phải xui xẻo này.



"Ta cũng đang có ý định dạy dỗ đây." Da mặt của Thạch Hạo vô cùng dày, sau khi Ma nữ nói tới vấn đề này thì mặt mày bình thường, lộ vẻ vô cùng khao khát.



"Vậy hãy để ta giúp ngươi dạy dỗ cho, kìa, ngay cả nước trà mà dũng không dâng lên, quá xấc láo, tiên tử cái gì chứ." Ma nữ vẫn chưa rời đi, đang bàn bạc thương lượng vấn đề hợp tác với Thạch Hạo.



Nàng suy đoán tới thứ mà Thượng giới có khả năng đi tìm, cũng nói về truyền thừa của Cung điện chí tôn quan trọng như thế nào, nhất định phải đạt được, cũng nói tới thần vật của Chân Thần đã tấn chức thành công ở giới này, đặc biệt nhắc tới một vài bí ẩn khác.



Hai ngày sau, khi nàng đang cùng thảo luận với Thạch Hạo thì Nguyệt Thiền tiên tử đã bắt đầu dâng trà.



Mà đây đều là công lao của Ma nữ, tính uy hiếp của nàng còn hơn xa cả Thạch Hạo, việc này khiến Nguyệt Thiền tiên tử kiêng kỵ, cũng sợ nàng sẽ làm xằng làm bậy.



Ma nữ đắc ý, nói: "Đây chỉ mới bắt đầu mà thôi, chút nữa giúp ta mát xa bả vai với nhé."



Thạch Hạo liếc xéo nàng, nói: "Có phải ngươi giả gái hay không thế, sao lại sai khiến thị nữ của ta hả, nếu mát xa thì phải mát xa cho ta mới đúng."



"Không phải ta đang dạy bảo giúp ngươi hay sao hả?" Ma nữ cười hì hì, chẳng thèm để ý.



"Thôi khỏi, để tự ta làm được, Nguyệt Thiền, lại đứng sau lưng ta đi." Thạch Hạo lầu bầu không hài lòng nói.



Nguyệt Thiền tiên tử tức giận, cặp mắt lóe lên ánh sáng, hai ngày trước nàng vẫn còn thánh khiết như xưa, thế nhưng trong lòng sớm đã tức giận, rất muốn tử chiến tới cùng với Ma nữ.



Nếu như để nàng lựa chọn, thà xoa bóp bả vai cho Thạch Hạo còn hơn là cúi đầu thỏa hiệp với Ma nữ, nhìn đối thủ này là nàng lại tức đến nghiến răng nghiến lợi.



Bước chân của nàng nhẹ nhàng, vóc dáng hớp hồn của nàng đong đưa, đường cong ẩn hiện, đi tới phía sau Thạch Hạo, đứng đối diện với Ma nữ.