Thế Giới Hoàn Mỹ

Chương 671 : Mạnh mẽ săn giết

Ngày đăng: 01:19 19/04/20


Cảnh vật trước mặt chợt mờ chợt tỏ, "nội bộ" của vạn vật trong thiên địa đều bày ra trước mắt, chỉ là không quá ổn định mà thôi.



Cuối cùng, tất cả bình thường trở lại.



Thạch Hạo bình tĩnh, tuy rằng không có hoàn toàn thành công mở ra Thiên nhãn võ đạo thế nhưng lần này đã xuất hiện manh mối, hắn cảm thấy nhất định có một ngày sẽ mở ra được.



Tổ tôn hai người đứng dậy, ai cũng đều có thu hoạch lớn cả.



Bởi vì, bọn họ tới từ hạ giới, sau khi bù đắp bổ sung những pháp tắc thiếu hụt, tái tạo chân thân thì sẽ càng khiến bản thân càng phù hợp với thượng giới hơn, giúp thực lực bản thân tăng mạnh hơn một đoạn.



"Truyền thừa của chí tôn Nguyên Thiên vẫn chưa xuất thế, không bằng lợi dụng lúc này hai chúng ta tiếp tục bế quan, tăng cường thực lực." Thạch Hạo đề xuất.



Bên trong bí cảnh này có linh khí dồi dào, lão dược vô số, vừa vặn có thể tái tạo chân thân, tu hành tất cả cảnh giới lại lần nữa.



Đại ma thần gật đầu, trong bí cảnh này có những sơ đại như truyền nhân Tiên điện, cũng có những sinh linh đã nhen nhóm Thần hỏa đầy mạnh mẽ, tràn ngập nguy hiểm, một khi tranh đoạt truyền thừa Chí Tôn, nhất định sẽ đổ máu, thực lực là quan trọng nhất.



"Ồ, có sinh vật tới gần." Thạch Hạo bỗng mở miệng, Thập Ngũ gia cũng quay đầu, bọn họ cảm giác được có một sinh linh tại cách đó không xa đang hoạt động, tuy ẩn giấu khí tức rồi thế nhưng vẫn có thể khiến người khác cảm thấy không bình thường.



Bọn họ đứng dậy, lặng yên không chút tiếng động tiến tới thì phát hiện một con... thỏ!



Đấy là một con thỏ nhỏ màu trắng lớn bằng bàn tay, cả người không có chút lông khác màu nào, trắng như tuyết như ngọc, con mắt cứ như hồng ngọc, tràn ngập linh khí.



Lúc này, nó đang gặm một củ cải màu tím, phải nói là đang gặm một gốc Tử kim tham.



"Ấy da, con thỏ kia... Ngươi đúng là phung phí của trời, một cây chuẩn Thánh dược lại bị ngươi giày xéo như vậy." Thạch Hạo tức giận, cách gần như vậy mà lại không hề phát hiện, đó là một gốc Tử kim tham vạn năm, rất nhanh sẽ chuyển thành thánh dược.



Dễ thấy, con thỏ trắng ấy sợ tới giật mình, bụp, ném củ cải màu tím kia xuống đất rồi nhảy bật lên cao, trái tim đập loạn.



Cặp mắt hồng ngọc to kia chớp chớp nhìn về phía Thạch Hạo.



"Con thỏ này không tầm thường." Thập Ngũ gia thấp giọng nói.



Thạch Hạo gật đầu, có thể gặm một cây chuẩn thánh dược như là gặm củ cải, có thể chịu đựng nổi tinh hoa nồng đậm như vậy, chắc chắn không phải là thứ tầm thường.



"Con thỏ này tuy không lớn thế nhưng con lại thấy nếu hầm chín thì ăn cũng ngon. Đúng rồi, thịt thỏ ăn ngon không vậy?" Thạch Hạo hỏi tổ phụ mình.



"Để xem con thỏ này như thế nào đã, với lại chắc ăn cũng ngon lắm." Đại ma thần nói, bởi vì toàn thân của con thỏ này đang phát sáng và lượn lờ một tầng sương trắng nhàn nhạt cứ như là tiên khí vậy.



"Hả, ngươi là Ma vương - Hoang!"



Bỗng nhiên, con thỏ nhỏ này kêu lên sợ hãi rồi lùi lại sau, cặp mắt trợn tròn lộ vẻ sợ hãi.



"Ta ăn dở lắm, rất ốm, không hề giống thịt chim đâu." Nó phân bua.



"Con thỏ tinh này sao lại là lạ vậy, ta cảm thấy nó còn lợi hại hơn cả Tôn giả bình thường, không phải là giả heo ăn thịt hổ chứ?" Thập ngũ gia nói.



"Con cũng cảm thấy vậy, lẽ nào nó muốn thịt chúng ta? Không bằng chúng ta ăn nó trước vậy." Thạch Hạo lộ ra hàm răng trắng như tuyết hù họa con thỏ này.



Vèo!



Thỏ nhỏ to bằng lòng bàn tay trợn mắt rồi ngậm lấy Tử kim tham rớt trong bụi cỏ kia vào trong miệng rồi quay đầu bỏ chạy, nó cứ như làn khói không thấy bóng dáng nữa.



Hai người đờ ra, tốc độ quá nhanh.



"Đuổi theo!"



Sau lưng hai người xuất hiện cặp cánh được hình thành từ tia chớp, hai người cứ như là phù quang xẹt qua trời cao, sau đó không lâu thì đuổi kịp con thỏ nhỏ này.




"Bụp!"



Máu tươi tung tóe, trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người thì hai mũi thần tiễn phân biệt bắn vào sau ót của hai người khiến bọn họ nổ tung, hóa thành mưa máu.



"Chuyện này..."



"Làm càn!"



Mấy vị nguyên lão bảo vệ tế đàn khiếp sợ, trên mặt bị dính phải chút huyết dịch, họ cũng chưa từng nghĩ tới sẽ phát sinh biến cố như này.



Trước kia, chưa từng xảy ra chuyện như thế này!



Thạch Hạo xoay người rời đi, nhanh chóng biến mất.



Lối ra bí cảnh, tất cả mọi người đều xôn xao, sau đó là sôi trào!



"Trời à, người này là ai mà lại dám làm như thế chứ, quả đoán và tàn nhẫn kinh."



"Các ngươi xem, mũi tên bắn ra chính là của cung Hỏa Ma."



Ngay tại chỗ, sắc mặt của bộ tộc Xích Vũ Hạc liền tái xanh, trời ạ, quá hổ thẹn, lại dùng mũi tên của bọn họ đi giết người.



"Là thiếu niên Ma vương!" Vài tên Tôn giả may mắn còn sống sót của cung Hỏa Ma kêu lên sợ hãi, sau khi bọn họ trở lại thì cũng không có tiến vào lại bí cảnh, chỉ có bốn đại cường giả đã nhen nhóm Thần hỏa mới quay lại vào trong.



"Cái gì, hắn chính là thiếu niên Ma vương kia sao, cũng chính là Hoang?!"



Lối ra bí cảnh, nơi đây sôi sục, tất cả mọi người đều la ó.



Thiên niên Ma vương - Hoang.



Lại là hắn, quả đoán và thần dũng, tới lối ra của bí cảnh để giết chết địch thủ.



Hai người kia là ai? Lại đáng giá để hắn mạo hiểm như vậy.



Lúc này, ngay cả mấy vị lão Giáo chủ cũng lộ mặt khó hiểu, bọn họ cũng không nghĩ tới lại có người sẽ to gan như vầy, tới tận đây để giết địch, hơn nữa lại là Hoang!



Nguyên lão bảo vệ bí cảnh kiểm tra di vật của hai người chết, bất ngờ phát hiện được sát kiếm của Thiên quốc, lúc này vẻ mặt đại biến..



"Ồ, là người của Thiên quốc!"



Có người tinh mắt phát hiện ra chân tướng, lớn tiếng la lên.



Nơi đây càng thêm náo loạn hơn, thiếu niên Ma vương Hoang lại săn giết người của Thiên quốc, gan to bằng trời, đồng thời cũng có thể xưng là kinh diễm!



"Liệt sát giả tiếng tăm lừng lẫy lại trở thành con mồi, hai người này trẻ tuổi như thế nhất định là kỳ tài danh tiếng của Thiên quốc, ấy vậy lại bị giết sạch!"



...



Lối ra bí cảnh, tiếng người huyên náo, quần hùng chấn động, bàn luận sôi nổi, tất cả đều hưng phấn và giật mình.



Trong đám người này, Quang thiên sứ vẻ mặt tối đen, vô cùng tức giận, nắm đấm nắm chặt, người này quả nhiên lớn mật, lại kiêu căng giết chết kỳ tài của Thiên quốc như vầy, ngay trước mặt quần hùng trong thiên hạ lại làm chuyện như vầy, cứ như là giáng một cái bạt tai giòn tan lên mặt Thiên quốc.



Bởi vì, bọn họ là Liệp sát giả, hiện tại lại bị liệp sát*!



(*): Liệp sát: Săn giết, săn bắt.