Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 672 : Tào Vũ Sinh
Ngày đăng: 01:19 19/04/20
Hoang, lại trẻ như vậy, sợ còn nhỏ hơn đại nhân tuổi trẻ của Tiên điện vài tuổi, có ưu thế về tuổi tác so với các "sơ đại" khác khiến người khác khó mà tin được!
"Người trẻ nhất chắc là Tần Hạo và Thái âm ngọc thỏ thì phải? Thế nhưng tu vi của Tần Hạo lại chưa thành chỉ có thể dựa vào chiến y Trường sinh, mà bản thân Thái âm ngọc thỏ cũng có chút vấn đề.
"Lại nói, thiếu niên Ma vương kia quá siêu phàm thoát tục, thời gian tu hành cũng không phải là rất dài thế nhưng có thể đặt ngang hàng với những sơ đại kia!"
Việc này tạo nên sóng lớn không thôi, mọi người vô cùng giật mình.
Mấy vị Giáo chủ thì mắt như ngân hà, sáng tối chập chờn, ai nấy cũng đang suy nghĩ, thiếu niên này có sư môn ra sao? Nhân tài cỡ này nếu có thể mời chào tiến vào trong giáo thì ngày kia tất dõi mắt mấy chục châu, bảo hộ hưng thịnh một giáo!
Thậm chí, có thể ngạo thị trăm châu, tiến tới trường sinh, quân lâm thiên hạ!
Nơi sâu trong bí cảnh, Thạch Hạo bình an trở lại khiến Đại Ma thần thở dài một hơi, vừa nãy hắn thật sự rất lo lắng cho tôn nhi mình, dù sao nơi lối ra đó cũng có chí cường giả bảo vệ.
"Gia gia, tất cả đều thuận lợi, thu chút lợi nhuận từ Thiên quốc. Chờ khi con trở thành một đại Thiên Thần thì nhất định sẽ tới tận nơi hỏi thăm một lần!" Thạch Hạo nói chắc nịch.
Rừng rậm rộng lớn, một vài cây cối lâu năm cao hơn nghìn mét, mà có vài gốc cây cứ như là cự xà quấn quanh ngọn núi, tỏa ra ánh sáng xanh lục.
Trong núi rừng rậm rạp, lá rụng dày tới mấy thước, các độc trùng mãnh thú qua lại, khí ẩm mục nát bốc hơi.
"Người của Tần tộc thật đáng ghét!" Thạch Hạo nói.
Tổ tôn hai người giám thị trong rừng rậm hòng tìm manh mối, tộc này có hàng phục một ít mãnh thú hung cầm để chúng đi tra xét, tìm tung tích của Hoang.
Đây chính là kết luận mà hai người đã quan sát rất kỹ mới đưa ra được, đồng thời sau khi giám sát một thời gian ngắn thì chính tai nghe được người của tộc này trò chuyện nên đã chứng thực được.
Tần tộc ngập tràn địch ý với Hoang, muốn đánh gục hắn trong bí cảnh này, hắn còn tồn tại và xếp hạng bên trên thần bia kia thì chính là nhục nhã của Bất Lão sơn.
Nhưng mà, đây cũng không phải do Thạch Hạo cố ý làm nên, thứ tự là do thần bia điều chỉnh cũng không phải dùng ý chí của người khác làm chuẩn.
"Các ngươi nói thiếu niên Ma vương kia ở nơi nào, tìm kiếm lâu như vậy mà cũng chẳng hề nhìn thấy, người này tuyệt đối không lưu lại được, nhất định phải diệt trừ!"
Phụ cận nơi Tần tộc dừng lại nghỉ ngơi có người đang canh gác, bọn họ thấp giọng trò chuyện.
"Yên tâm đi, tộc ta phái tới nhiều vị đại nhân nhen nhóm Thần hỏa như thế, chỉ cần phát hiện ra tung tích thôi là sẽ lập tức giết chết ngay."
Vô thanh vô tức, một lão bộc xuất hiện nhìn hai người, nói: "Một khi có tin tức, trước phải bẩm lên tiểu chủ nhân của tộc ta, để hắn ra tay."
"Dạ!"
Hai người gật đầu, ai cũng chờ mong, hiện giờ Chí tôn song cốt là một thần thoại, quả thật đã tuyên bố, một khi có manh mối thì báo ngay cho hắn, muốn đích thân đánh gục tên "Hoang" kia!
Thạch Hạo và Thập Ngũ gia cảm thấy rối bời.
"Ầm!"
Người của Tần tộc đã bị kinh động, lửa thần ngập trời, lập tức xuất hiện năm đại cường giả giết thẳng tới.
"Đi mau!"
Thạch Hạo và Thập Ngũ gia bay nhanh, như trước vẫn đuổi theo Tào Vũ Sinh.
Đúng lúc này, phương xa ngập trời ráng đỏ, thần quang dâng trào, gợn sóng thần năng kinh người, tinh khí kinh khủng tản ra, tất cả mọi người đều ngửa đầu nhìn về nơi đó.
"Tiên trì xuất hiện rồi, cái hồ mà chí tôn Nguyên Thiên niết bàn thất bại đã mở ra phong ấn!"
Mọi người kinh ngạc thốt lên, nếu muốn vào nơi truyền thừa thì cần phải đi tiên trì, nơi đó chắc chắn phải qua.
Thạch Hạo và Thập Ngũ gia nhanh chóng chạy về nơi đó, Tào Vũ Sinh cũng lao nhanh, cặp mắt gian tà đang phát sáng, trên gương mặt béo mập đầy thật thà và chất phác tràn ngập vẻ kích động.
Từ xa nhìn lại, trong vùng núi đó có một cái hồ bốc lên làn khí lành, tỏa ra ánh sáng lung linh đi kèm là ánh đỏ, tràn ngập tinh khí kinh người!
Không sai, chính là nơi đây!
Hiển nhiên, nơi này không hề liên quan gì tới khu hồ nước kia, nơi đây mới thật sự là cổ địa, chỉ có một cái hồ duy nhất.
Thật ra, rất nhiều người căn cứ vào những manh mối thì đã tìm được tới gần, chính là có người không cẩn thận mà chạm tới trận pháp và vén mở phong ấn, dẫn tới tinh khí của tinh trì lộ ra ngoài nên mới có dị tượng kinh thiên như thế.
Truyền nhân của Tiên điện đã tới, thân thể được ký hiệu vây quanh, tóc dài bay lượn, tay cầm đại kích bễ nghễ tứ phương, có khí phách duy ngã độc tôn.
Bên cạnh hắn, Nguyệt Thiền đẹp như thiên tiên, quần áo phấp phới, tóc đen bay lượn, cặp mắt trong veo, tay cầm một thanh ngọc kiếm.
Mà những sơ đại kia cũng đã tới, tay cầm pháp khí chuẩn bị sẵn sàng.
Ngoài ra, còn có Đằng Nhất của tộc Hỏa Kim, Thiểm Điện Tử, Chân Cổ, từng người đều tỏa ra uy năng ngập trời, bởi vì vào lúc mấu chốt thì sẽ quyết tranh hơn thua, cướp giật truyền thừa!
Tào Vũ Sinh lao nhanh tới nơi này.
"Huynh đệ, chậm đã, chúng ta cùng nhau xông vào." Thạch Hạo ở phía sau hét lớn.
Vừa mới nghe thấy lời đó thì mặt của tên mập này liền tái xanh, bởi vì khi nhìn lại thì xung quanh rất nhiều ánh mắt bất thiện, như Thái dương thần đằng, Minh Tử, tử kim Chân hống, còn có sơ đại bị hắn giết chết chiếm lấy "cốt phù" đang tỏa ra sát ý.