Thế Giới Hoàn Mỹ
Chương 713 : Kiếp quang Cửu thiên
Ngày đăng: 01:20 19/04/20
Chiến Thiên Ca ngửa mặt cười to, mái tóc tung bay, từng sợi lấp lánh, hiển lộ hết vẻ bất phàm.
Hắn là Chiến vương một đời, thiên tư tuyệt thế, nếu không phải trong tộc xuất hiện một cặp sinh đôi "Chiến tử", đánh vỡ sự cân bằng thì hắn chính là Vương duy nhất trong mấy chục đời này.
Vốn hắn sinh ra trong Chiến Đế tộc, cũng quật khởi từ trăm triệu nhân khẩu, bộc lộ tài năng, vượt qua mấy chục đời tiên hiền, hắn có thể không mạnh?
"Chuyện hài của ngươi chẳng chút vui tai gì cả." Hắn có phong thái khí thôn sơn hà, trong hai mươi năm này hắn đã đi khắp mấy châu nhưng chưa hề gặp phải đối thủ!
Nếu không phải kiêng kỵ tổ huấn, hắn đã khiêu chiến và đánh bại hai Chiến vương sinh đôi trong tộc, thành Vương vô thượng duy nhất rồi.
"Chuyện cười cũng được, thật cũng được, ngươi chỉ cần biết rằng, đêm nay chính ta sẽ giết ngươi là được." Thạch Hạo bình tĩnh nói, từng bước áp sát về trước.
Hắn trầm ổn và điềm tĩnh, cũng không phải vì không có thời gian mà liều lĩnh ra tay, hắn đang tích tụ sức mạnh để khí thế của mình tăng lên, muốn đạt tới đỉnh cao nhất.
Hắn chưa bao giờ xem thường đối thủ, dù cho có khí phách vô địch thì cũng sẽ dốc toàn lực xuất thủ, đây cũng chính một trong những nguyên nhân trọng yếu mà Thạch Hạo có thể một đường hát vang, có thể đi tới ngày hôm nay.
"Trước kia ta không muốn chiến đấu với ngươi là bởi vì ngươi không xứng, sợ làm dơ tay của ta. Bây giờ, ngươi tràn đầy tự tin, khôi phục lại đỉnh cao, vậy thì sẽ giúp ngươi toại nguyện, cắt đầu ngươi." Chiến Thiên Ca nói.
Vóc người hắn cao lớn, sợi tóc phất phới, mắt phượng có thần, cả người trắng sáng như tuyết cứ như được tạc từ ngọc thạch vậy, có một cảm nhận khó nói thành lời.
Khí thế của hắn tăng vọt, rõ ràng chỉ là một bóng người cao ráo thế nhưng lúc này dường như là hung thú từ tiền sử rời khỏi hang ổ, ép người khác phải nghẹt thở.
Xung quanh, toàn bộ thủ hạ đều rút lui, thân thể không ngừng run rẩy, không thể nào chịu nổi uy thế đó, mặc dù đều là Tôn giả nhưng tinh lực cũng quay cuồng, lảo đảo rút lui, suýt nữa thì phun máu.
Đây chính là oai phong của Chiến giả, hắn thân là Vương của bộ tộc, tuy rằng còn trẻ thế nhưng đã lộ ra tài năng, phong thái tuyệt thế, khó có thể đối đầu!
Ba vầng huyết nguyệt treo lơ lững trên cao, ánh trăng chiếu rọi xuyên qua màn sương mù trên chiến trường, ánh đỏ tươi và thê diễm, chiếu lên trên mặt đất khô cứng và lạnh lẽo kia.
"Nói nhảm nhiều quá, giết ngươi thiên địa sẽ yên tĩnh." Thạch Hạo bước đi đầy mạnh mẽ, khoảng cách mỗi bước, thời gian bước đi, chẳng hề có chút biến hóa gì, đạp trên mặt đất hình thành nên một nhịp điệu nhất định.
Sau đó, nhịp điệu đáng sợ này không chỉ cộng hưởng với thiên địa, mà còn khiến sắc mặt của cường giả Chiến tộc gần đó trắng bệch, không ngừng lảo đảo.
Sao thế này? Những Tôn giả kia đều lộ vẻ nghiêm túc.
Bước chân của Thạch Hạo cứ như trống thần của thiên đình không ngừng vang vọng đương đại, khiến trái tim mỗi người đều phải đập mạnh theo.
Thùng, thùng, thùng...
Đây là một khúc thần âm đáng sợ, nhịp điệu nhàm chán và đơn giản thế nhưng lại chấn cho huyết khí của mọi người đều bạo động, có mấy người chịu không được, cảm thấy mình muốn nổ tung.
"Bụp!"
Cuối cùng, có người há miệng phun máu tươi, gian nan thoát khỏi nhịp điệu đáng sợ này, sau đó nhanh chóng lùi ra xa nếu không quả thật sẽ nhập ma làm nổ tung bản thân mình.
"Ầm!"
Chiến Thiên Ca cất bước, một bước hạ xuống, mặt đất run lên, vết nứt lan xa tới mấy dặm, một cước dẫm lên mặt đất liền ảnh hưởng và quấy rầy nhịp điệu này.
"Bụp!"
Mấy người kia miệng phun máu, mượn cơ hội này để phá tan ràng buộc, phá tan thần âm trốn về nơi xa.
Tất cả mọi người đều sợ hãi, thiếu niên này là người như thế nào, chỉ dựa vào nhịp điệu của bước chân mà đã khiến bọn họ suýt chết.
Chiến vương phun máu, lần này đã ăn thiệt thòi không hề nhỏ, cả người đầy tia điện.
"Chiến đế thủ!" Hắn hét lớn, đây là bảo thuật cấm kỵ, Chiến đế năm xưa cũng từng tìm hiểu tuyệt học trong tộc này thì mới thành tựu một thân vô địch, được xưng là Chiến đế.
Chỉ trong nháy mắt, Chiến Thiên Ca bắt ấn, một bàn tay lớn xuất hiện trong hư không rồi nhanh chóng thành hình, vô cùng kinh khủng, do phù văn tạo thành.
"Ầm!"
Trời long đất lở, bàn tay này phát sáng, không gì không xuyên thủng được, đập mạnh tiến vào trong thế giới nhỏ lôi đình của Thạch Hạo, đánh cho mặt đất nứt toác, hồ nước khô cạn, rừng rậm khô héo, hỏa diễm tắt đi.
"Keeng!"
Bên trong thế giới nhỏ, khí kim loại vọt lên diễn biến thành mười vạn thần binh đồng loạt chém xuống, thần quang chói mắt, tiếng kim loại không dứt bên tai, đều nện thẳng lên trên bàn tay lớn này.
Tia lửa văng khắp nơi, chiến khí ngút trời, vậy mà Chiến đế thủ vẫn chưa hề bị diệt.
Loại thần thông này có lai lịch bí ẩn khó lường, Chiến tộc hưng thịnh cũng vì nó, ẩn chứa tạo hóa thiên địa, kinh khủng tuyệt luân.
Chém giết vô cùng đáng sợ, hai người giao thủ hơn bốn trăm hiệp, Chiến Thiên Ca vô cùng phi thường, có thể chiến với Thạch Hạo tới một bước này cũng tuyệt đối là người tài ba.
Đặc biệt là, Chiến đế thủ vừa ra không ngờ lại có khí thế thiên hạ chỉ riêng mình ta!
Bàn tay lớn màu vàng nghiền ép tất cả, phá hoại vạn vật trong thế giới nhỏ kia, khó mà chống đỡ được.
"Kiếp quang Cửu thiên!"
Thạch Hạo nói nhỏ, không biết từ khi nào hắn đứng đối diện với thế giới nhỏ kia, trời xanh xuất hiện bóng mờ cửu trùng thiên, mơ hồ và kinh khủng, khí tức kinh thế.
"Ầm!"
Lúc này, cửu trùng thiên giao hòa bao phủ trăm dặm, không ngừng đánh xuống từng luồng lôi đình cứ như là tiên quang.
Chiến Thiên Ca thất kinh, sởn cả tóc gáy, đột nhiên ngửa đầu thì mới phát hiện, một chùm sáng rực rỡ như phi tiên đã thành hình, đang từ sâu trong bầu trời lao xuống.
Ầm ầm!
Thiên địa run rẩy, ánh sáng này quá mức đáng sợ, lực phá hoại kinh người.
Chiến tới một bước này, Chiến Thiên Ca sớm đã mệt mỏi, Chiến đế thủ đã không còn vững chắc nữa, lúc này trong lòng hắn chấn động mạnh lộ vẻ lo lắng và sợ hãi, dùng hết khả năng chống lại.
Hào quang phủ kín nơi đây, hắn hét thảm một tiếng, cả người bị lôi đình xuyên thủng, đầm đìa máu tươi!
Thạch Hạo từ trên giời giáng xuống, nói: "Ta đã nói rồi, tối nay ta tới chỉ là để giết chết ngươi!"
"Ngươi là... Hoang?" Chiến Thiên Ca nói, cái tên thiếu niên Ma vương gần đây đều được thiên hạ nhắc tới, hắn dùng lôi đình đại chiến với Thiểm Điện Tử, đánh bại các lộ kiệt xuất, lúc này đã đoán được thân phận của hắn.
Xung quanh, những Tôn giả khác đều chấn động, không ngờ lại là - Hoang, hắn đã tới!
"Xoẹt!"
Trong tay Thạch Hạo xuất hiện một thanh đao lôi đình, chém qua hư không, bịch, máu tươi bắn lên rất cao!