Thế Giới Này Điên Rồi
Chương 69 : Suy luận
Ngày đăng: 00:55 19/04/20
Kỳ Nhạc thực không rõ lắm tình hình thực tế, bất quá qua cuộc nói chuyện cậu có thể đoán ra chân tướng bị thương của Dịch Hàng, nếu lúc đó anh Ba lấy được tiền, chắc chắn sẽ không qua sông đoạn cầu nhanh như vậy, cho nên Dịch Hàng thụ thương rất có thể là do tự tay hắn làm, thông suốt được tầng này là dễ xử lý rồi, ngay cả đoạn thời gian trước Dịch Hàng bị dụng xe rốt cuộc có phải là anh Ba hay không, xuất phát từ nguyên nhân gì, lát nữa cậu đều phải hỏi lại.
Cậu nhanh chóng suy tính:
– Vậy được rồi, chỉ sợ căn bản là hắn không muốn diễn mất trí nhớ, mà là giả điên, ngày đó em tở trong bệnh viện, tận mắt thấy rõ hắn phát điên chuẩn bị đưa vào khoa tâm thần, nhưng có chuyện này có khả năng anh Ba không biết, chính là Lục Viêm Bân đột nhiên tìm tới bệnh viện, muốn thử xem hắn điên thật hay giả điên, cho nên đã đập đầu hắn một trận.
Anh Ba khẽ run:
– Có chuyện này sao?
Kỳ Nhạc đáp lời:
– Nếu như anh Ba không tin có thể tìm hiểu thử xem, mạng em đây còn nằm trong tay anh, không có khả năng lừa anh đâu.
Anh Ba gật đầu:
– Sau đó thì sao, mày kể chuyện này là muốn nói cái gì?
– Lục Viêm Bân xuống tay ngoan độc, đập cho hắn thành có vấn đề thật, em cũng không rõ lắm rốt cuộc là phương diện đầu óc hay tâm thần có vấn đề, nói chung ký ức trước đó của hắn có chút loạn, thỉnh thoảng mới có thể nhớ ra một số việc, sau đó lại nhanh chóng quên đi, nếu anh Ba không tin có thể quan sát xem, ngài lăn lộn lâu như vậy, mắt nhìn người so với người bình thường cũng chuẩn hơn. – Kỳ Nhạc nhìn gã – Huống hồ hai người là bạn bè, hiện tại hắn có vấn đề hay không, có còn là người trước kia hay không, anh nhìn là biết.
Anh Ba đưa ánh mắt chuyển tới trên người Dịch Hàng, lúc trước hắn gã từng canh giữ ở dưới nhà Lục Viêm Bân, vốn tưởng rằng tên này đang diễn trò, nhưng giờ nghĩ lại một chút thì đúng là có chuyện.
Khuôn mặt bé nhỏ của Dịch Hàng trắng bệch, can đảm đối diện với gã, hắn vốn đã biết Kỳ Nhạc tương đối khủng bố, nói như vậy khẳng định có mục đích, chỉ đành ngoan ngoãn ngậm miệng, nghe theo an bài.
Anh Ba nhìn hắn chằm chằm một hồi, một lần nữa nhìn Kỳ Nhạc:
– Nói tiếp.
– Chuyện này ngay cả chính hắn cũng không rõ ràng, bởi vì thời gian mỗi lần hắn khôi phục ký ức đều đặc biệt ngắn, chuyện cũng không nhớ ra được bao nhiêu, nhưng dù sao vẫn gọi điện trò chuyện với em, muốn nhờ em giúp hắn nghĩ cách tìm ra hai trăm vạn, còn nói nếu chuyện thành sẽ cho em năm vạn thù lao.
Anh Ba hoài nghi hỏi:
– Tìm mày nghĩ cách?
– Vâng, sau khi hắn mất trí nhớ liền qua lại không tệ với em, đương nhiên tìm em rồi, em còn là sinh viên, trước đây cũng có ít tiền, hiện tại sắp xài hết tiền rồi, cũng đúng lúc em thiếu tiền, thì hắn đột nhiên hứa sẽ cho em nhiều như vậy, đương nhiên em sẽ ra tay hỗ trợ. – Kỳ Nhạc giải thích – Để sớm lấy được tiền em đã đến gặp bác sĩ khoa tâm thần, mỗi tối đều hẹn gặp ở quán bar nói chuyện, mốn hỏi bác sĩ chút xem có cách nào chữa khỏi cho hắn được không, nếu như anh Ba không tin có thể đến quán bar hỏi thử xem, một câu em đây cũng không nói dối.
Nếu quả thật là nói láo, thì càng nói tỉ mỉ, khả năng bị lật tẩy càng cao, anh Ba trầm ngâm trong chốc lát:
– Tao sẽ đi thăm dò, hiện tại mày nói chút về suy luận của mày trước đi.
– Số lần hắn khôi phục trí nhớ không nhiều lắm, – Kỳ Nhạc ngoan ngoãn đáp – Lúc đầu hắn nói không nhớ đã để thứ của nợ kia ở đâu, nhờ em tìm giúp, lần tiếp theo cũng không khác lần đầu là mấy, đến lần thứ ba mới nói đến hai trăm vạn, lúc đó em còn bị dọa nhảy dựng, sau đó hắn lại xuất hiện, nói là đã bọc vào một mảnh vải rách.
– Vải rách? – Anh Ba liếc nhìn Dịch Hàng, cười lạnh – Hóa ra không để trong hòm, thằng nhãi này quả nhiên giảo hoạt.
Dịch Hàng:
– . . .
Cố Bách ở trong nhà Lục Viêm Bân đợi đến tối vẫn không có được tin gì truyền đến, rốt cục ngồi không yên, hắn đứng dậy:
– Vẫn nên mau chóng báo cảnh sát đi, đừng kéo dài.
Lục Viêm Bân không ý kiến, cùng hắn xuống lầu, Cố Bách nghĩ đến hai người kia mất tích còn chưa được 24h đã nói là bị bắt cóc, không khỏi nhíu mày:
– Hiện tại chúng ta không có chứng cứ, nếu bọn họ không coi trọng thì phải làm sao?
Lục Viêm Bân rút điện thoại di động ra lướt lướt:
– Ảnh chụp buổi chiều gửi tới, đây là người của kẻ gọi là anh Ba kia, gã có tiền án, chugns ta đem ảnh chụp này đưa cho cảnh sát, nói là tiểu Hàng từng có quan hê với gã, hiện tại đột nhiên không tìm thấy, để cho bọn họ tra.
Cố Bách đáp lời, lại hỏi:
– Tôi biết bắt cóc là do cục công an xử lý, vậy tìm người là cục công an quản hay đồn công an quản?
Lục Viêm Bân suy nghĩ một chút:
– Đều đi đi, nhiều người dễ làm việc.
Vì vậy hai người đến khu vực trước đồn công an, lúc này đã tan tầm từ lâu, trong phòng làm việc chỉ còn một người ở lại, người này đang buồn bực gục xuống bàn lẩm bẩm:
– Làm cảnh sát thật CMN khổ bức a. . . – Hắc đang nói thì phát hiện có người tới gần, vội vàng ngẩng đầu, trong nháy mắt liền bày ra bộ mặt tươi cười, nhiệt tình bắt chuyện mời họ ngồi xuống, còn thiếu điều dán lên trán mấy từ to tổ chảng: NÔ BỘC TỐT CỦA NHÂN DÂN.
– Xin chào, tôi họ La, hai người cần phục vụ gì sao?
Hai người kia nhất thời trầm mặc, làm sao cũng không thể cảm thấy mấy câu này phù hợp với cảnh sát, không khỏi nhìn y vài lần nữa, người này tầm khoảng đầu ba mươi, vẻ ngoài đẹp đẽ, ở trước mặt mìm cười nhìn họ:
– Rốt cuộc có chuyện gì?
Hai người quyết định coi ngựa chết như ngựa sống *, đem sự tình thuật lại một lần, cảnh sát La nhìn ảnh chụp:
(*: ý chỉ coi thường bạn La nhưng đành AQ dùng tạm vậy)
– Chưa gặp qua, ngươi nói danh tiếng gã trong giới xã hội đen không nhỏ, thủ hạ một đứa, sau đó tự mình làm cái chuyện bắt cóc đó chỉ vì hai trăm vạn?
– . . . – Lục Viêm Bân gật đầu – Người ta nói tiếng tăm khá nổi, cụ thể thế nào tôi cũng không rõ ràng lắm, bên cạnh hắn còn có một thủ hạ, hình như chỉ có hai người này.
Cảnh sát La nhất thời thở dài, lại vừa có chút đau đớn vô cùng:
– Hiện tại chất lượng giới xã hội đen quả thực càng ngày càng tệ, có chút tiền đồ này cũng dám ra ngoài lăn lộn, tôi còn mất mặt thay gã.
Hai người một lần nữa trầm mặc, cùng y nói chuyện thêm vài câu nữa, rồi nhanh chóng rời đi, cực kỳ cảm thấy tên này chẳng đáng tin cậy tẹo nào, liền vội lái xe đến cục công an.
Pi sờ ẹt: Thuộc tầng Đại Boss cỡ bạn La Dịch đương nhiên thấy đám kia là tôm tép, không đáng gẩy tay là đúng rồi. Bạn nào xã hội đen cũng buôn lậu, bán súng ống đạn dược đến cha truyền con nối như anh chắc Sở bán tiên khóc chết mất. Quên, đây chính là bạn La Dịch dở hơi siêu cấp ngầu trong Liệu Dưỡng Viện Trực Bá Gian. =v=