Thế Giới Tiên Hiệp
Chương 156 : Giành trước là được
Ngày đăng: 13:43 30/04/20
Diệp Vân từ trên cao nhìn xuống Chung Ưng, với ánh mắt tràn đầy mỉa mai.
Chung Ưng hơi nhúc nhích ngón tay nhưng không có nửa phần sức lực. Thức thứ ba Diệt Thế Thần Lôi của Lôi Vân Điện Quang Kiếm hầu như đánh xuyên qua thân thể của hắn, làm cho chân khí trong cơ thể bị tán loạn, khí hải cơ hồ biến mất và cũng không cách nào ngưng tụ chân nguyên.
Đạo công kích này vượt xa khỏi dự đoán của Chung Ưng, gần như đưa hắn vào chỗ chết.
“Ngươi… Ngươi muốn làm gì.” Chung Ưng hơi thở mỏng manh, gắng gượng nói ra.
Diệp Vân giẫm chân lên mặt hắn, nói: “Ta muốn làm gì sao? Dĩ nhiên là giết người đoạt bảo giống ngươi.”
Chung Ưng đột nhiên có một tia khí lực, thét lên một tiếng: “Ngươi không thể giết ta.Nếu như ngươi giết ta thì sẽ chọc đến phiền toái lớn, dù cho thông qua khảo hạch trở thành đệ tử nội môn cũng sẽ khó tiến tới.”
Diệp Vân cười ha ha, chân dùng sức dẫm xuống mặt Chung Ưng.
“Ta nói thật đấy, ta là người của Dương sư huynh. Nếu ngươi giết ta thì nhất định Dương sư huynh sẽ giết chết toàn bộ các ngươi, hơn nữa là dùng phương pháp tàn nhẫn nhất.” Chung Ưng hoảng hốt, la lên oa oa.
“Dương sư huynh là ai?” Lông mày Diệp Vân chau lên, lạnh giọng hỏi.
Chung Ưng cảm thấy chân đang giẫm trên mặt hơi buông ra một chút, thở phì phò trả lời: “Dương sư huynh chính là thủ lĩnh của Quân Tử Đường trong nội môn, ta chính là người của Quân Tử Đường, nếu ngươi giết ta thì sẽ rơi vào sự đuổi giết vô tận của Quân Tử Đường.”
“Quân Tử Đường là đồ chơi gì? Còn có vị sư huynh kia, ngươi giải thích toàn bộ cho ta, có lẽ ta sẽ cho ngươi một con đường sống.” Diệp Vân híp mắt lại, trong mắt hiện lên một đạo dị sắc.
“Toàn bộ đệ tử nội môn Vô Ảnh Phong không phải mỗi ngày tu luyện dưới sự lãnh đạo của tông môn, trái lại tông môn mặc kệ bọn hắn, ngày thường ngoài việc cung cấp tài nguyên, nhiệm vụ cùng khen thưởng thì rất ít khi can thiệp đến việc tu luyện của đệ tử nội môn. Vì vậy qua một thời gian thì những đệ tử này liền tạo thành tổ chức cho riêng mình, có khoảng vài chục cái lớn nhỏ mà trong đó Quân Tử Đường, Nhất Kiếm Minh, Thanh Tiêu Tổ là những tổ chức mạnh nhất.Thủ lĩnh Quân Tử Đường chính là Dương Hóa Long sư huynh có tu vi đã đạt đến Luyện Khí Cảnh thất trọng, gần như vượt trội nhất trong đồng môn. Nếu ngươi giết ta thì hậu quả có thể tưởng tượng.” Chung Ưng vội vàng nói. Sợ nói chậm một chút sẽ bị Diệp Vân giẫm nát đầu hắn.
“Quân Tử Đường, Nhất Kiếm Minh, Thanh Tiêu Tổ, nghe có điểm ý tứ. Ngược lại tu vi Luyện Khí Cảnh thất trọng của Dương Hóa Long cũng khá cao.” Diệp Vân híp mắt, chậm rãi nói.
“Đúng vậy, Dương sư huynh chính là đệ tử thiên tài trong thế hệ trẻ này, tu vi đạt tới Luyện Khí cảnh thất trọng đỉnh phong, chân khí trong cơ thể đã ngưng luyện thành cương, chỉ kém nửa bước là có thể Trúc Cơ thành công, sau này tiền đồ vô lượng. Ta có thể giới thiệu các ngươi vào Quân Tử Đường, dưới sự che chở của Dương sư huynh thì không ai dám trêu chọc các ngươi.” Chung Ưng nhìn thấy Diệp Vân hơi buông lỏng liền dẫn dụ, muốn Diệp Vân thả hắn.
Diệp Vân vốn không thiếu linh thạch, cũng không thiếu đan dược, lại càng không ít kỳ hoa dị thảo nên những tài nguyên trước mắt này không có bất kỳ lực hấp dẫn nào với hắn.
“Ta muốn bình Uẩn Khí Đan này, những thứ khác các ngươi chia với nhau đi.” Diệp Vân tiện tay cầm lấy một cái bình ngọc nhỏ, bên trong chứa ba viên Uẩn Khí Đan.
Hắn không để đống đồ vật này vào mắt nên chỉ cầm bình Uẩn Khí Đan này vui đùa một chút, bởi vì hắn có Uẩn Khí Đan do tu sĩ Kim Đan Hoa Vận luyện chế nên phẩm chất rất tốt, cao hơn bình trước mắt này không chỉ một cấp bậc.
Đoàn Thần Phong cùng Dư Minh Hồng hai mặt nhìn nhau, một đống lớn tài nguyên như vậy mà Diệp Vân lại không muốn? Rốt cuộc hắn muốn cái gì?
“Mặc kệ hắn, nếu như hắn không muốn thì chúng ta chia nhau, ta đếm đến ba liền đồng loạt ra tay cướp đoạt, ai lấy được là của người đó.” Đoàn Thần Phong cười ha ha, sau đó nghiêng đầu nhìn Dư Minh Hồng nói ra.
Dư Minh Hồng sững sờ, lập tức cười nói: “Như vậy cũng được, rất thú vị, Đoàn sư huynh đếm nha.”
Đoàn Thần phong gật đầu, nói: “Được, vậy ta đếm!”
“Một… ba!”
Chỉ nghe được Đoàn Thần Phong hô lên một, sau đó nhảy trực tiếp lên ba, thân hình giống như chó dữ chụp mồi, bay thẳng vào đống tài nguyên kia. ( Tên họ Đoàn này quá nham hiểm, bất quá ta thích nha ^ ^ )
Dư Minh Hồng đang đợi hắn hô hai thì chợt nghe ba, không khỏi sững sốt, tiếp theo hắn liền thấy hình ảnh Đoàn Thần Phong nhào vào đống tài nguyên. (Tiểu Dư của tỷ ngây thơ quá @[email protected] )
“Đoàn sư huynh, ngươi thật xấu!” Dư Minh Hồng quát to một tiếng, nhào tới.
Hai người lập tức giành giật thành một đoàn, trong khoảnh khắc các đồ vật bắn ra tứ tung.
Diệp Vân nhìn hai người, mỉm cười.